Tô An biết rõ, cuộc đời cô sắp đối mặt với một khởi đầu đầy bão tố.
Dù có cố gắng đến đâu, dù mạnh mẽ đến mức nào, dù đã biến mình thành nữ chính kiên cường nhất cuộc đời, cô vẫn không thể trụ vững đến cuối cùng.
Vận mệnh chưa bao giờ ngừng vùi dập cô.
Trong vòng một tháng tiếp theo, cô bị bạn trai yêu xa chia tay một cách tàn nhẫn, khi đến tìm anh ta để hỏi rõ, cô bị vu oan là “tiểu tam”.
Một blogger câu view quay lén cảnh cô cãi nhau với bạn trai cũ, khiến cô bị vu khống và trở thành mục tiêu công kích trên mạng.
Cô vừa đi làm, vừa xử lý mọi chuyện, nhẫn nhịn tất cả tổn thương, bình tĩnh báo cảnh sát, kiện kẻ tung tin đồn.
Thời gian trôi qua một tuần.
Tâm trạng cô suy sụp. Cơ thể kiệt quệ.
Kiếp trước, cô đã xin nghỉ vài ngày để về quê thăm bà ngoại, nhưng rồi cô mới phát hiện bà ngoại — người yêu thương cô nhất — đã mất gần một tháng.
Mà cha mẹ cô, chỉ vì muốn tiếp tục lấy tiền trợ cấp của bà ngoại, đã cố tình giấu nhẹm chuyện này.
Từ lúc bà đổ bệnh đến khi qua đời, họ không nói một lời.
Họ thậm chí còn định giấu cô mãi.
Cặp “cha mẹ” này đã ly hôn từ khi cô còn nhỏ, bỏ mặc cô cho bà ngoại, mỗi người tự xây dựng gia đình riêng — thế nhưng lại tàn nhẫn với cô đến mức này.
Ngay cả cơ hội nhìn bà ngoại lần cuối, cô cũng không có.
Tô An cãi nhau một trận lớn với cha mẹ ruột vô trách nhiệm, kết quả suýt bị bắt cóc và ép gả cho một lão già ở vùng quê.
Sau khi trốn thoát, cô báo cảnh sát, cắt đứt quan hệ gia đình, trải qua bao nhiêu sóng gió mới có thể tiếp tục đi làm ở công ty.
Sau đó, cô gặp lại một người bạn cùng phòng đại học đến thành phố S du lịch, mang đến sự thật về chuyện chia tay với gã bạn trai cặn bã.
Người bạn đó đưa cho cô một đoạn ghi chép trò chuyện trong nhóm của đám đàn ông, khiến Tô An suýt tức nổ tung khi đọc.
Gã bạn trai từng được cô coi là "bạn trai lý tưởng", nhưng những lời anh ta nói ra lại lạnh lùng đến mức khiến người ta ghê sợ.
Anh ta chê bai cô thế này trong cái nhóm ấy:
Tô An đúng là xinh đẹp, giỏi giang, kiếm tiền tốt, nhưng tâm lý có vấn đề, suốt ngày ôm một con búp bê kỳ quái, gọi nó là gấu bông, như thể bị bệnh.
Nhà cô ta thì nghèo rớt mồng tơi, cha mẹ cũng không cần cô ta, cô ta lớn lên nhờ một bà già cổ hủ nuôi nấng.