Đó là những ngày tháng đen tối nhất trong cuộc đời Sơ Uyển.
Sau khi rơi vào tình cảnh tuyệt vọng như vậy, cô bỗng nhận ra bản thân không còn gì để mất nữa.
Có lẽ, cái chết chính là điểm kết thúc.
Mang theo suy nghĩ đó, cô đã thử qua vài lần, nhưng trớ trêu thay, cô phát hiện ra một sự thật nực cười - những cặn bã kia lại thực sự yêu cô.
Bọn họ không dám hành hạ cô nữa, ngược lại quỳ xuống cầu xin sự tha thứ của cô, thậm chí có kẻ còn mong cô sẽ mắc hội chứng Stockholm, nảy sinh dù chỉ một chút tình cảm với bọn họ.
Truyện ngược máu chó, không chỉ ngược cô, mà còn giày vò cả những kẻ đó.
Những “nhân vật phản diện” mà cô luôn xem là kẻ thù, về sau lại lần lượt được “tẩy trắng” bởi đủ loại lý do, rồi cố chấp ở lại bên cô.
Nhưng đến tận giây phút cuối cùng của đời mình, Sơ Uyển vẫn chưa bao giờ tha thứ cho bọn họ.
Suốt đời này, cô cũng không thể hoàn toàn thoát khỏi cái bóng của bọn họ…
…
Sơ Uyển lạnh lùng nhìn vết thương máu thịt be bét trên cánh tay mình.
Số phận bi thảm như vậy, cô tuyệt đối sẽ không để tái diễn một lần nữa! Những thứ như nằm vùng hay phản bội, cô sẽ không làm nữa!
Từ giờ phút này, cô chỉ là Sơ Uyển mà thôi!
Dòng nước rửa trôi toàn bộ tro tàn còn sót lại, cô dùng băng gạc đơn giản quấn quanh vết thương trên cánh tay phải.
“Cốc cốc!”
Có người gõ cửa phòng vệ sinh.
Sơ Uyển không cảm xúc đẩy cửa, đối diện với khuôn mặt Hạ Hiểu Lễ đang nở nụ cười thân thiện đến mức đáng nghi, giọng điệu lạnh nhạt vô cùng: “Có việc gì?”
Hạ Hiểu Lễ ngẩn ra, cảm thấy có gì đó ở người phụ nữ trước mặt đã thay đổi.
Thế giới này phân thành các loại giới tính, trong đó, giới tính sinh học gồm nam và nữ, tỷ lệ là 1:1.
Giới tính thứ hai chia thành Alpha, Beta và Omega, tỷ lệ là 3:6:1.
Trong đó, Alpha cũng có sự phân chia mạnh yếu.
Những kẻ có tinh thần lực mạnh có thể điều khiển cơ giáp, còn những kẻ có tinh thần lực yếu thì chỉ có thể làm lính đơn, không khác biệt là bao so với beta thông thường.
Hạ Hiểu Lễ rất chắc chắn rằng người phụ nữ trước mặt chỉ là một Alpha cấp thấp có tinh thần lực yếu, nhưng khoảnh khắc cô mở cửa vừa rồi, hắn lại có cảm giác như đang đối diện với một Alpha mạnh mẽ thực sự.
“Cũng không có chuyện gì to tát, chỉ là sắp tiến hành bước nhảy vọt, nhắc cô một chút thôi.”
Hạ Hiểu Lễ tháo kính xuống, để lộ đôi mắt sáng ngời nhìn cô.
“Được, tôi biết rồi.”
Sơ Uyển đáp, rồi lách người đi ra khỏi phòng vệ sinh.
“Chờ đã.”
“Cô bị thương à?”