Doãn Ngôn vừa đăng xong, một tin nhắn riêng lập tức bật ra.
No Ấm Nghĩ Về Doãn Du: "Lần này tác giả còn viết fanfic mở rộng không?"
Xem xong video, trong lòng Doãn Ngôn cứ dâng trào một cảm giác khó tả. Cậu nhìn thấy tin nhắn riêng của No Ấm Nghĩ Về Doãn Du, nội tâm giằng co mấy lần, lưỡng lự giữa "Viết fanfic về chính mình thật sự quá xấu hổ" và "Dù sao cũng có thể dùng tên nhân vật, video lại có không khí như vậy, viết thì viết đi", cuối cùng miễn cưỡng trả lời: "Dạo này tôi hơi bận, chưa chắc có thời gian viết. Nếu tôi viết thì nhất định sẽ báo với đại thần đầu tiên!”
No Ấm Nghĩ Về Doãn Du nhanh chóng trả lời: "Không cần khách sáo như vậy."
No Ấm Nghĩ Về Doãn Du: "Cậu muốn viết thì cứ tùy ý viết thôi."
No Ấm Nghĩ Về Doãn Du: "Mà lần trước cậu nói không định viết hướng hiện thực."
No Ấm Nghĩ Về Doãn Du: "Vậy nếu có người đặt hàng thì sao?"
No Ấm Nghĩ Về Doãn Du: "Tác giả có nhận không?"
No Ấm Nghĩ Về Doãn Du: "Giá cả có thể thương lượng."
Doãn Ngôn: "…"
Không phải chứ, tại sao đại thần này lại chấp niệm với việc ship cậu và Du Hướng Văn như vậy?
Doãn Ngôn có chút tò mò, nếu đối phương biết cậu thực sự đã hợp tác với Du Hướng Văn rồi, thì sẽ có phản ứng như thế nào.
Kim Du Lương Ngôn: "Xin lỗi nha, tôi chỉ viết để giải trí thôi, không nhận đặt hàng đâu. (/Tội nghiệp)"
No Ấm Nghĩ Về Doãn Du: "."
No Ấm Nghĩ Về Doãn Du: "Được rồi, làm phiền cậu rồi."
Đại thần vẫn thất thường như mọi khi, lúc thì nhiệt tình, lúc lại lạnh nhạt vô cùng.
Doãn Ngôn gửi hai icon cúi đầu xin lỗi, đợi một lát không thấy đối phương nhắn lại, có lẽ lại lười phản hồi rồi.
Quay lại trang chủ, bên dưới bài đăng chuyển tiếp của Doãn Ngôn có thêm không ít bình luận, hầu hết đều hỏi cậu có viết fanfic về đoạn cốt truyện này không.
Nếu phải nói thật, Doãn Ngôn đúng là muốn viết.
Cậu rất thích video cắt ghép lần này, có thể vì cậu vốn đã yêu thích nhân vật Vũ Tiểu Bách, nên yêu ai yêu cả đường đi. Chỉ riêng cảnh cuối cùng khi chạy về phía hoàng hôn thôi, cậu cũng có thể tưởng tượng ra hàng loạt cảm xúc nội tâm của nhân vật.
Khoảnh khắc ấy thực sự quá đỉnh, mỗi lần xem lại Doãn Ngôn đều cảm thấy một nỗi chua xót khó tả, không rõ là cảm động hay đau lòng.
Nếu không phải vì đang đọc kịch bản "Tương Ngộ", có lẽ Doãn Ngôn đã lên cơn hứng khởi mà bật máy tính viết ngay rồi.
Đáng tiếc, Doãn Ngôn thuộc kiểu người chỉ có thể tập trung làm một việc tại một thời điểm.
Đọc kịch bản, nhất là lần đầu tiên đọc, nhất định phải đọc liền mạch từ đầu đến cuối mới thấy thỏa mãn. Nếu bị gián đoạn giữa chừng, cảm xúc đột nhiên bị cắt đứt, cậu sẽ không thể tìm lại được sự nhập tâm ban đầu nữa.
Tạm gác chuyện viết fanfic sang một bên, Doãn Ngôn chợt nhớ ra nick WeChat của mình.
Thật ra khi nãy cậu đang phân vân có nên chủ động kết bạn với Du Hướng Văn không.
Doãn Ngôn sợ mình thể hiện quá nhiệt tình, vừa vào nhóm đã gửi lời mời kết bạn thì có vẻ hơi vồ vập, không chững chạc chút nào.
Theo một ý nghĩa nào đó, việc cậu thoát ra để xem video cũng là đang cho bản thân thêm thời gian suy nghĩ.
Và kết quả là… Cậu xem video mấy lượt rồi, mà vẫn chưa nghĩ ra được câu trả lời.
Trong nhóm lại có tin nhắn mới.
[Nhóm diễn viên và nhân viên đoàn phim Tương Ngộ (16)]
Trợ lý đạo diễn - Hiểu Hiểu: "Phiền mọi người đổi tên hiển thị trong nhóm nhé, sau này có thông báo chung sẽ gửi vào đây, mọi người cũng có thể trò chuyện thoải mái."
Doãn Ngôn vào phần cài đặt, xác nhận hai lần rằng mình đang đổi tên cá nhân chứ không phải tên nhóm, rồi mới nhấn xác nhận.
Thoát ra xong, cậu thấy Du Hướng Văn cũng vừa đổi tên, trước đó vẫn còn để ID tiếng Anh.
Cảm giác này rất kỳ lạ.
Rõ ràng chỉ là một nhóm chat online, nhưng Doãn Ngôn bỗng nhiên cảm thấy khoảng cách giữa mình và Du Hướng Văn gần hơn một chút.