Điện Thoại Của Tôi Thông Với Địa Phủ

Chương 3

Hai người đàn ông trung niên kỳ quái nhìn nhau, một người trong đó mặt gầy dài đổ mồ hôi miễn cưỡng cười nói: "Cậu là Cố Trọng Cẩm? Điện thoại cậu vừa mua trên Xianyu đã được giao đến cho cậu."

"Điện thoại tôi mua? Nhanh vậy." Cố Trọng Cẩm mới đặt hàng trên Xianyu mấy chục phút trước, chưa được bao lâu đã có người giao đến.

Điện thoại trước đó của Cố Trọng Cẩm tối qua rơi vào nước, dùng máy sấy sấy cả đêm cũng không thể bật lên, hỏi tiệm sửa điện thoại gần đó nói là hỏng rồi, Cố Trọng Cẩm không thể không mua một cái mới.

Bởi vì gần đây quá nghèo không có tiền đổi điện thoại tốt, lại không muốn chất lượng quá kém, Cố Trọng Cẩm bèn tìm trên thị trường đồ cũ trên mạng, xem xem có thể nhặt được món hời nào không, không ngờ cậu lại tìm được thật.

Cố Trọng Cẩm nhận điện thoại kiểm tra, càng xem càng kinh ngạc, nói là like new 90%, nhưng nhìn qua không khác gì mới tinh, một chiếc điện thoại giá gốc 7000 lại chỉ bán 800?

Cố Trọng Cẩm trước đó còn tưởng rằng chiếc điện thoại cũ này rất cũ hoặc bị hỏng ở đâu đó, cái gì mà like new 90% chẳng qua là nói xạo, kết quả hoàn toàn khác với tưởng tượng của cậu, chiếc điện thoại cũ này lại giống như hàng mới vừa lấy ra từ cửa hàng chính hãng, điều này ngược lại khiến Cố Trọng Cẩm không dám tin, nói: "Không phải hàng fake chứ?"

"Đương nhiên không phải fake, cứ kiểm tra mã chống hàng giả trên hộp, trong điện thoại còn có phần mềm kiểm tra thật giả, cậu có thể tự kiểm tra, chúng tôi đợi cậu kiểm tra xong rồi đi." Người giao hàng tỏ ra rất có thành ý, cứ như là người bán luôn cười làm lành.

Người ta từ xa chạy đến cùng thái độ thành khẩn, tuy rằng Cố Trọng Cẩm cảm thấy không đúng, cũng ngại trực tiếp nói không cần, đành nhận điện thoại kiểm tra.

Hộp nguyên bản, tai nghe nguyên bản, sạc nguyên bản, thậm chí hướng dẫn sử dụng sổ tay bảo hành cũng đầy đủ, nhìn qua cũng không giống đồ ăn cắp đi tiêu thụ, mở khóa cũng không có vấn đề, đổi phần mềm kiểm tra một chút cũng không phát hiện có bất thường, hình như đúng là hàng chính hãng, Cố Trọng Cẩm không thể không thừa nhận có lẽ mình thật sự nhặt được món hời lớn rồi.

Thấy Cố Trọng Cẩm hài lòng, người đàn ông trung niên giao hàng thở phào nhẹ nhõm, cười quái dị: "Điện thoại chắc chắn không có vấn đề, nếu cậu xác định muốn, phiền cậu xác nhận nhận hàng sớm một chút, chúng tôi bên này có ít việc gấp cần tiền, chỉ thiếu 800, nếu không cũng sẽ không vội đến bán như thế."

Mặc dù Cố Trọng Cẩm muốn dùng thử mấy ngày, xác định không có vấn đề rồi mới thanh toán, nhưng người ta bán điện thoại rẻ như vậy chính là vì gom góp chút tiền này, Cố Trọng Cẩm cũng ngại dây dưa, sau khi xem xét điện thoại không có vấn đề, cậu lập tức xác nhận nhận hàng ngay tại chỗ và tiễn hai người đi.

Đang định ôm hộp đi vào cửa, Cố Trọng Cẩm đột nhiên nhìn thấy một góc giấy vàng từ khe hở của hộp điện thoại, tò mò vén ra xem, lại phát hiện mặt sau của lớp lót dán một lá bùa vàng chu sa hệt như trên TV.

Phía trên vẽ bùa quỷ loạn xì ngầu, mấy nét cuối cùng của lá bùa dường như vẽ hai hình người nhỏ, ở giữa một chuỗi ký tự dài, thấp thoáng có chữ "tống", "thế", sau đó là một nét vẽ liền hình chữ "phong", giống như có một người từ giữa xông thẳng lên, bay lên đường cong hình mây bên trên, chỉ là trên đường cong hình mây trên đó lại viết tên của cậu, Cố Trọng Cẩm!?

Cố Trọng Cẩm vừa mới xem một video đám tang đáng sợ như vậy, quay đầu lại nhận được điện thoại kẹp một lá bùa vàng kỳ quái thế này, lập tức hơi nhờn nhợn.

"Này, các anh..." Cố Trọng Cẩm ngẩng đầu muốn gọi hai người kia lại, lại thấy hai người kia đã đi đến chỗ thang máy, Cố Trọng Cẩm vừa lên tiếng, hai người kia liền như có ma rượt phía sau, chạy nhanh vào thang máy đang mở.

Ngay khi hai người kia chạy vào thang máy, Cố Trọng Cẩm đang định đuổi theo phát hiện hình như mình hoa mắt, lại nhìn thấy sau lưng hai người kia đột nhiên xuất hiện thêm bốn năm bóng người mặc áo bào trắng, thấy hai người kia chạy vào thang máy, những bóng trắng này cũng vù một tiếng xông vào thang máy, hệt như bị gió thổi bay vào.

Cố Trọng Cẩm thầm hoảng sợ dừng bước, mắt thấy một đám bóng trắng vây quanh hai người bán điện thoại, chen chúc trong thang máy chật kín, cho đến khi cửa thang máy hoàn toàn đóng lại, Cố Trọng Cẩm vẫn giữ im lặng.

Khu nhà cho thuê ở tầng hầm tòa nhà số 8, ngày thường không tiếp xúc được với ánh nắng mặt trời, đèn hành lang lúc bật lúc tắt, còn hỏng một nửa, cho dù là ban ngày cũng âm u tối tăm, Cố Trọng Cẩm cẩn thận nhìn xung quanh, không phát hiện bóng trắng tương tự mới nhanh chóng lui về phòng thuê của mình, đóng cửa lại lập tức cảm thấy ấm áp hơn một chút.

Cố Trọng Cẩm ngây người một lúc, xoa xoa da mặt và ráng gượng cười: "Là mình hoa mắt thôi nhỉ."