Thật lòng mà nói, Nguyên Tụng không hề muốn gặp lại ánh mắt âm u đó của Samuel chút nào. Nhưng hệ thống đã lên tiếng, cậu chỉ có thể mở thiết bị liên lạc, cắn răng gửi tin nhắn cho Samuel.
[Đừng quên đi cùng ta tới tiệc rượu. Ngươi phải chắn rượu giúp ta.]
Buổi biểu diễn tối nay do các sinh viên của Học viện Hoàng gia Đế quốc tổ chức, nhằm quyên góp tiền cho quỹ từ thiện.
Sau khi vở diễn kết thúc, ban tổ chức sẽ tiếp tục tổ chức một bữa tiệc rượu để tri ân những nhà tài trợ. Nhưng thực tế, đây không đơn thuần là một buổi tiệc từ thiện. Nếu phần đầu còn dễ dàng tham dự, thì đến phần sau, chỉ những người quyên góp một khoản tiền nhất định mới có thể bước vào.
Có thể nói, nửa sau của buổi tiệc chính là nơi tụ hội của những sinh viên giàu có nhất trong học viện, thậm chí còn có cả những nhân vật danh giá trong xã hội.
Dĩ nhiên, tấm vé vào cửa của Nguyên Tụng không phải đến từ tư cách diễn viên. Một trong những nhà tài trợ cho buổi tiệc này chính là cậu.
Là nhà tài trợ, cậu biết rõ bản thân sẽ bị chuốc rất nhiều rượu. Nhưng vì quy củ gia tộc vô cùng nghiêm khắc, cậu chỉ có thể từ chối tất cả.
Mà chọn Samuel làm người chắn rượu không chỉ giúp cậu bảo toàn thể diện mà còn có thể sỉ nhục Samuel một phen, đúng là một công đôi việc.
[Gặp nhau trước cửa phòng hóa trang của ta.]
[7:45 tối, đừng để ta phải chờ.]
[…Được.]
Chiếc thiết bị liên lạc lâu ngày không dùng đến tự động tắt nguồn, kéo Samuel khỏi cơn thất thần.
Thật ra, hắn chưa bao giờ biết nên dùng từ gì để miêu tả cảm giác của mình với Nguyên Tụng.
Ban đầu, khi mới vào trường, chẳng hiểu vì sao hắn lại trở thành cái gai trong mắt vị đại thiếu gia này, bị cậu dùng quyền thế chèn ép. Cuối cùng, hắn chỉ có thể nhẫn nhục chấp nhận làm kẻ sai vặt cho cậu. Khi đó, hắn căm hận và phẫn nộ trước sự áp bức này vô cùng.
Hắn đã từng tưởng tượng không biết Nguyên Tụng sẽ hành hạ mình đến mức nào. Nhưng rồi, hắn phát hiện ra, những yêu cầu của cậu thật ra lại vô cùng đơn giản.
Có lẽ đối với một thiếu gia được nuông chiều từ bé như cậu ấy, đây đã được coi là sự sỉ nhục. Nhưng với một kẻ từ nhỏ đã lăn lộn trong chốn bùn lầy như Samuel, chuyện này chẳng có gì khác biệt so với cuộc sống thường ngày của hắn cả.
Mà sau một tuần ở bên cậu, Samuel kinh ngạc nhận ra bên cạnh Nguyên Tụng, chỉ có mỗi mình hắn.