Sau Khi Tiếng Lòng Bị Bại Lộ, Công Chúa Thật Được Cả Thiên Hạ Sủng Ái

Chương 46

Ngay lúc đó, Thẩm Thiên Minh, Mộ Uyển, Thẩm Quân Lâm, Thẩm Thừa Vũ và Thẩm Mục Tâm đều đồng loạt có mặt.

Nhìn thấy nữ nhi của mình bị kề kiếm vào cổ, Mộ Uyển nước mắt lưng tròng, hai tay run rẩy không ngừng.

"Thả nó ra!"

Bà ta cố gắng giữ bình tĩnh, lớn giọng chất vấn thích khách:

"Ngươi muốn gì thì mới chịu thả nữ nhi của ta ra?"

Thích khách chờ chính câu hỏi này.

Hắn siết chặt cánh tay mảnh khảnh của Thẩm Thanh Đường, kéo nàng lùi từng bước về phía sau.

"Mở cổng hoàng cung, để ta rời đi. Nếu không, ta lập tức gϊếŧ nàng!"

Thẩm Thừa Vũ siết chặt nắm đấm, bước lên một bước:

"Ngươi đừng có mà nằm mơ! Ngươi nghĩ hoàng cung của Phượng Ngâm Quốc là nơi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao?"

"Hôm nay ngươi đừng mong toàn mạng rời khỏi đây!"

"Vậy sao?"

Thích khách nở một nụ cười nham hiểm, ánh mắt đầy mưu mô.

"Các ngươi thà nhìn nàng chết, cũng không chịu thả ta đi sao?"

"Vậy được, hôm nay ta sẽ cùng nàng đồng quy vu tận! Một tên thích khách nhỏ nhoi như ta mà có thể kéo theo công chúa Phượng Ngâm Quốc chết chung, không thiệt thòi chút nào!"

"Ngươi dám!"

Thẩm Thừa Vũ rút kiếm, chĩa thẳng vào thích khách:

"Thả muội muội của ta ra!"

Dù Thẩm Thừa Vũ không ưa gì Thẩm Thanh Đường, nhưng có một sự thật hắn ta không thể chối bỏ—nàng là chính muội muội ruột của hắn.

Là huynh trưởng, sao hắn ta có thể trơ mắt nhìn muội muội của mình bị gϊếŧ ngay trước mặt mình chứ?

Thẩm Quân Lâm cũng nghĩ giống vậy.

Dù Thẩm Thanh Đường có ngang bướng đến đâu, hắn cũng không thể khoanh tay đứng nhìn nàng chết.

Thẩm Thanh Đường không thể chết, thích khách cũng không thể sống rời khỏi đây.

"Dám uy hϊếp trẫm, ngươi là đang tìm đường chết."

Thẩm Thiên Minh lạnh lùng tuyên bố, nét mặt không hề dao động, nhưng giọng điệu lại ẩn chứa uy nghiêm của một đế vương.

"Đúng, ta đang uy hϊếp ngươi đấy. Nếu không muốn thấy nàng chết ngay trước mắt, vậy thì hãy thả ta ra ngoài."

Thích khách kéo mạnh Thẩm Thanh Đường, từng bước từng bước ép sát đến cổng hoàng cung, các thị vệ không thể không lùi lại.

Thẩm Mục Tâm đứng sau lưng đám người, lặng lẽ quan sát toàn bộ sự việc, trong lòng bất giác dâng lên một ý nghĩ táo bạo.

Nàng ta hy vọng thích khách sẽ gϊếŧ chết Thẩm Thanh Đường.

Chỉ cần nàng ta chết đi, Phượng Ngâm Quốc sẽ chỉ còn một công chúa duy nhất—là nàng ta!

Nàng ta không thể để Thẩm Thanh Đường sống tiếp!

Thẩm Mục Tâm chăm chú dõi theo diễn biến trước mắt, chờ mong khoảnh khắc con dao kề cổ kia đâm xuống.

Lục Cửu An hận không thể lập tức đồng ý với thích khách, chỉ cần hắn ta không làm tổn thương Tứ công chúa, hắn có thể chấp nhận mọi điều kiện.

Nhưng hắn không có quyền quyết định, chỉ có Hoàng thượng mới có thể đưa ra phán quyết.