Thẩm Thanh Đường vẫn đang tập trung học, nhưng cứ liên tục cảm nhận được những ánh nhìn không ngừng hướng về phía mình.
[Nhìn nhìn nhìn, nhìn cái gì mà nhìn, nhìn nữa là móc mắt các ngươi ra đấy!]
[Haiz, cũng tại ta quá mức thu hút, muốn giấu cũng chẳng thể giấu nổi.]
Lục Cửu An: ……
Tứ công chúa sao lại có chút tự luyến thế này? Không đúng, Tứ công chúa thực sự có chút mị lực trong người.
Thẩm Thanh Đường quay đầu nhìn về hướng bọn họ, đa số ánh mắt đều đang nhìn nàng, chỉ có một ánh mắt lại đang dán chặt vào Lục Cửu An.
Chỉ thấy một nữ tử mặt đỏ bừng, vội vã quay đầu đi.
Nàng ta mặc một bộ váy hồng, dung mạo ngọt ngào đáng yêu, nhưng ánh mắt lại không ngừng liếc trộm về phía này.
Thẩm Thanh Đường nhận ra nàng ta—chính là Từ Sở Âm, nữ nhi của nhà Thái úy.
Từ Sở Âm có thiên phú tu luyện bình thường, nhưng nhờ phụ thân có địa vị cao nên mới đủ tư cách học chung với các hoàng tử, công chúa.
Nàng ta có quan hệ rất tốt với Thẩm Mục Tâm, thường xuyên bị Thẩm Mục Tâm lợi dụng. Danh tiếng của nguyên chủ bị bôi nhọ không ít cũng là nhờ vào bàn tay của Từ Sở Âm.
Trong nguyên tác, Từ Sở Âm vừa gặp đã yêu Lục Cửu An, nhưng bất cứ nữ tử nào thân cận với hắn, nàng ta đều tìm cách loại trừ.
Chỉ tiếc rằng Lục Cửu An không thích nàng ta, mỗi lần gặp đều trực tiếp né tránh. Đến tận khi hắn chết, Từ Sở Âm vẫn không thể đạt được mong muốn.
Những ai từng đối xử tệ bạc với nguyên chủ, Thẩm Thanh Đường đều sẽ không khách khí.
“Lục tướng quân, ngươi đứng lại đây.”
Thẩm Thanh Đường vươn tay nắm lấy cổ tay Lục Cửu An, kéo hắn đứng trước mặt mình, khiến hắn quay lưng về phía Từ Sở Âm.
[Hừ, muốn nhìn soái ca? Không có cửa đâu!]
Lục Cửu An không rõ Thẩm Thanh Đường đang muốn làm gì, nhưng Thẩm Thanh Đường bảo hắn đứng đâu, hắn liền đứng đó, ngoan ngoãn vô cùng.
Nhìn thấy hành động này của Thẩm Thanh Đường, Từ Sở Âm ghen ghét đến phát điên, siết chặt linh kiếm trong tay.
Thẩm Thanh Đường vậy mà lại dám nắm cổ tay Lục tướng quân! Đúng là không biết xấu hổ!
Nhìn vẻ mặt tức tối của Từ Sở Âm, tâm trạng Thẩm Thanh Đường lập tức tốt hẳn lên.
[Chỉ cần các ngươi không vui, ta liền vui vẻ.]
Ánh mắt Lục Cửu An nhìn Thẩm Thanh Đường ngày càng dịu dàng, ngay cả chính hắn cũng không nhận ra.
Không xa đó, Từ Sở Âm vẫn không ngừng nhìn sang, nhưng bất lực vì Lục Cửu An luôn quay lưng về phía nàng ta, chẳng thể nhìn thấy gì cả.
Ở một góc khác, Thẩm Mục Tâm đã sớm phát hiện ra sự khác thường của Từ Sở Âm. Nàng ta biết rõ Từ Sở Âm thích Lục Cửu An.
Từ vị trí của Thẩm Mục Tâm, nàng ta có thể nhìn thấy rõ biểu cảm của Lục Cửu An.