Mỗi lần may một chiếc váy, cô có thể kiếm được bảy hào tiền công. So với khoản tiền tiêu vặt chỉ năm hào mỗi tháng, đây quả thật là một món lợi không dễ chối từ đối với Diệp Mãn Chi.
Nhưng đúng lúc sự nghiệp may vá của cô đang dần phát triển, thì nửa tháng trước, cán bộ khu phố bỗng nhiên mang theo lá thư tố cáo đến tận nhà.
Họ nói việc cô nhận may quần áo là hoạt động tiểu thủ công nghiệp, cần phải tiếp nhận cải tạo xã hội chủ nghĩa và tham gia Hợp tác xã sản xuất trang phục.
Thời điểm ấy, toàn thành phố đang đẩy mạnh cải tạo xã hội chủ nghĩa. Ngay cả nhà tắm công cộng “Trần Ký” đối diện đại viện cũng bị cải tổ thành “Nhà tắm công cộng Trần Ký”.
Nếu Diệp Mãn Chi muốn tiếp tục hành nghề may vá, cô phải mang máy may đến hợp tác xã làm việc, sau đó lĩnh lương hàng tháng.
Nhưng mà, cả nhà họ Diệp chắt chiu nuôi con gái học lên cấp ba, chẳng phải để cô đi làm thợ may!
Sau nhiều lần bàn bạc, cuối cùng cả nhà đành miễn cưỡng từ bỏ khoản thu nhập ngoài mong đợi này.
“Cứ đem máy may trả lại cho chị hai đi.”
Diệp Mãn Chi hiểu rõ mọi chuyện. Anh rể Từ Đại Quân dám dùng nét chữ ngoằn ngoèo như gà bới để viết thư tố cáo giấu tên lên khu phố, chẳng qua là sợ cô kiếm được nhiều tiền hơn, giữ lại máy may, khiến anh ta mất đi nguồn thu nhập riêng.
Chiếc máy may này vốn là của hồi môn của chị hai. Suốt những năm qua, nhờ nó mà nhà chồng, cô ấy kiếm được không ít tiền.
Trước đây, sợ chị hai dù bụng bầu vẫn ráng làm việc, cha Diệp đã mượn danh nghĩa bảo quản, đưa máy may về nhà. Dự định sau khi chị ấy sinh con xong sẽ trả lại.
“Trả cái gì mà trả! Chúng ta không trả!”
Diệp Thủ Tín đập bàn cái rầm, giận dữ:
“Sao con không có chút chí khí nào vậy? Thật không giống con gái của Diệp Thủ Tín này!”
Diệp Mãn Chi cười lạnh:
“Cha có chí khí thì giúp con đi đòi lại công bằng đi! Lá thư này đến đã một tuần rồi, đến giấy cũng sắp mòn, nhưng con có thấy cha làm được gì đâu? Đánh Từ Đại Quân một trận thì có ích gì? Cuối cùng anh ta vẫn cứ sung sướиɠ ngồi hưởng tiền của chị hai thôi!”
Thời buổi này, ly hôn là chuyện vô cùng mất mặt. Chị hai với Từ Đại Quân tình cảm không tệ, lại mới có thai, tuyệt đối không thể nghe lời cha mà ly hôn.
Đánh chuột còn sợ vỡ bình ngọc, lần này nhà họ Diệp chỉ có thể nuốt cục tức mà sống tiếp!
Lúc này, Thường Nguyệt Nga đặt hai cái chậu tráng men lên bàn ăn, cất giọng hối thúc.