Từ sau lần đó, không kể là Omega hay là Alpha vừa nghe nói Hạ tiểu thiếu gia đến kỳ mẫn cảm đều tự giác đi đường vòng, dù sao bản thân tiểu thiếu gia nổi giận khó xử lý, gia tộc phía sau cậu thì dù là ai cũng không dám chọc vào, ngay cả Tạ Duẫn cũng tương đối săn sóc đưa ra ý kiến trong khoảng thời gian này cùng Hạ Duệ tạm tách ra, tránh cho thời kỳ mẫn cảm vốn đối với khí tức đồng loại càng thêm mẫn cảm, Alpha bị anh hung đến càng thêm nóng nảy.
Mặc dù Hạ Duệ vì thế mà cùng anh khóc nháo mấy lần, Tạ Duẫn tuy cái gì cũng cưng chiều người yêu duy chỉ có chuyện này là giữ thái độ kiên quyết, nói cái gì cũng không buông lỏng.
Muốn nói không lo lắng là giả, để túi khóc nhỏ vốn không biết chiếu cố bản thân ở một mình trong kỳ mẫn cảm khiến anh lo lắng vô cùng, nhiều lần nhét đầy đủ loại thực phẩm vào tủ lạnh để có thể vượt qua kỳ mẫn cảm, lại đem thuốc ức chế đặt ở nơi dễ thấy nhất, mỗi ngày đều đặn không chút phiền chán gọi điện thoại thúc giục bạn trai nhỏ ăn cơm rồi tiêm, nhưng muốn anh qua đó... Kỳ mẫn cảm đã khiến Hạ Duệ đủ khó chịu, còn muốn một tên Alpha như anh qua đó làm gì.
Anh mơ hồ suy đoán, nói không chừng bạn trai nhỏ nóng nảy trong kỳ mẫn cảm cũng có nguyên nhân trong đó, tình cảm dù có thân cận thế nào, pheromone của đồng loại cũng vẫn khiến người ta ghê tởm bực bội, huống chi pheromone của anh lại là loại vô cùng nóng bỏng kí©ɧ ŧɧí©ɧ...
Tạ Duẫn thúc giục bạn trai tiêm thuốc, hiếm khi lộ ra biểu tình có chút cô đơn. Bên kia điện thoại, Hạ Duệ cố lấy lại tinh thần nhưng âm thanh suy yếu của cậu khiến trái tim anh đều chua xót, hết lần này tới lần khác anh đối với hiện tượng sinh lý của Alpha không có cách giải quyết, lại thấy bạn trai sợ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến anh càng thêm khó chịu.
Chính lúc này giọng nói của Hạ Duệ có chút kỳ quái, nói thế nào đây, giống như lại muốn khóc? Túi khóc nhỏ này trong kỳ mẫn cảm rất dễ cáu hờn, lỡ lát nữa khóc đến mất nước... Hazzz, hay là anh, đi qua nhìn một lát?
Bên kia điện thoại, Hạ Duệ sau khi cúp máy liền phiền não hớt tóc mái lên lộ ra cái trán tái nhợt, mài răng nanh chỉ thuộc về Alpha trong chốc lát, mạnh mẽ nuốt xuống cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến gân xanh điên cuồng nổi lên, tiện tay với thuốc ức chế ở đầu giường xé bỏ bao bì liền trực tiếp đâm vào cánh tay gầy gò lộ ra mạch máu xanh tím vô cùng rõ ràng của mình, không quan tâm vết thương chảy máu sau khi tiêm, đem ống kim ném vào thùng rác.
Lúc này mới chậm rãi cảm nhận cảm giác khó chịu vơi bớt một chút. Cậu tùy ý mở cánh tay ra chờ máu ở vết thương đông lại, tay kia che mặt, nghĩ đến chính mình tại sao lại thích một Alpha "săn sóc" không muốn ở bên cạnh trong thời kỳ mẫn cảm của cậu, càng nghĩ nước trong mắt lại càng nhiều lên, cuối cùng không giữ được chảy ra ngoài.
Cậu chưa từng nói với bất kỳ bác sĩ nào nguyên nhân mình dễ nóng nảy trong kỳ dịch cảm, vì cậu không muốn dễ dàng bị pheromone của Omega dẫn dắt. Cậu là người chung tình lại cố chấp, đã thích một Alpha, muốn cùng anh sống phần đời còn lại, cậu cả đời cũng không có khả năng cho phép mình sinh ra bất kỳ nhân tố mập mờ nào đối với những người khác, cho dù là hiện tượng sinh lý chết tiệt này cậu cũng sẽ không phục tùng.
Cậu thật sự thích Tạ Duẫn, thích đến mức có thể bỏ qua sự hấp dẫn của tất cả Omega, cho dù phải cả đời tự chịu đựng sự tra tấn của kỳ mẫn cảm cậu cũng không quan tâm, cho dù mỗi một lần đều phải nghiến răng nghiến lợi bỏ qua pheromone thơm ngọt của Omega trong không khí, cho dù Tạ Duẫn vĩnh viễn lấy lý do "Vì tốt cho em" không muốn ở bên cạnh cậu, cậu cũng có thể lệ rơi đầy mặt ảo tưởng một cái ôm ấp có thể bao dung tất cả bất an cùng yếu ớt của cậu, một mình yên lặng nhẫn nhịn trải qua.
Mùi máu tươi nhàn nhạt cùng mùi hoa nồng đậm quỷ dị vặn vẹo trong không khí, Hạ Duệ cuộn mình cắn môi nước mắt không ngừng rơi, cảm xúc kích động đặc biệt của kỳ mẫn cảm làm cho cậu thủy chung không kìm được nước mắt, dường như muốn khóc đến choáng váng.
Cứ như vậy hoảng hốt rơi lệ, ngẩn người không biết đã qua bao lâu, khi pheromone cay đắng ngày đêm mong nhớ ngày càng gần, cậu như cho rằng tâm bệnh của mình đã sinh ra ảo giác. Nhưng mà cho dù chỉ là một luồng khí tức nhạt nhẽo, thần kinh của cậu sớm đã bị kỳ mẫn cảm tra tấn đến vô cùng yếu ớt rốt cuộc cũng không chịu nổi khát vọng thân cận đối phương.
Hạ Duệ đột nhiên xoay người xuống giường, lảo đảo vọt tới cửa, ôm chặt người vừa vào cửa, vùi đầu vào cổ đổi phương hít sâu một hơi, mùi rượu nồng nặc khiến cậu ngày đêm mong nhớ làm cậu chảy nước mắt.
Không sai, Tạ Duẫn thật sự đến thăm cậu, Tạ Duẫn rốt cuộc nguyện ý đến thăm cậu... Hạ Duệ ôm eo nhỏ của anh, áp sát thân thể ấm áp cường tráng kia, bản năng chiếm hữu hung ác mà đói khát làm cho cậu như nhịn không được muốn nuốt người yêu ngày nhớ đêm mong trước mắt vào bụng, nhưng mà cậu lại chỉ cắn răng mạnh mẽ đè nén xúc động cắn xuống cần cổ mê người này, ẩn nhẫn mà hèn mọn mang theo nức nở cầu xin nói: "... Anh có thể ở lại với em không?"
Mặc dù bạn trai nhỏ tràn đầy pheromone nồng đậm mất khống chế, cùng khí thế pheromone alpha đè lên mình cảnh cáo Tạ Duẫn lưu lại chỉ sợ đại sự không ổn, nhưng cảm giác trống vắng khoảng thời gian mấy tháng qua lại hóa thành chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ điên cuồng xao động, ma xui quỷ khiến miệng đắng lưỡi khô gật đầu.