Dương Thần Nguyệt đã nhốt mình trong phòng cả ngày, Bạch Hiên và Triêu Từ có chút bồn chồn, dù sao thì cô cũng phải uống chút chất dinh dưỡng để bổ sung thể lực.
Đứng trước cửa phòng Dương Thần Nguyệt với đủ loại chất dinh dưỡng trên tay lần thứ mười, cuối cùng họ cũng gõ cửa phòng cô.
Cánh cửa mở ra, họ nhìn thấy một giống cái xinh đẹp và thánh thiện như tiên nữ, bộ quần áo không vừa vặn cũng được cô mặc ra một phong cách khác thường khiến họ sững sờ tại chỗ.
Dương Thần Nguyệt vừa mở cửa, đập vào mắt cô là đủ loại thuốc thử màu sắc sặc sỡ. Nhìn lên trên mới thấy khuôn mặt điển trai của Bạch Hiên và Triêu Từ.
Đàn ông trên thế giới này đều cao ráo và đẹp trai! Nhìn qua cũng biết là cao hơn 1,9 mét, mặc dù mặc quần áo nhưng vẫn có thể nhìn thấy những cơ bắp săn chắc bên dưới.
Dương Thần Nguyệt nuốt nước bọt, không phải cô háo sắc, đàn ông cực phẩm như vậy thì ai nhìn vào mà không mê mẩn chứ?
Hơn nữa, trên trái đất, cô đã độc thân suốt hai mươi năm, vì tự ti nên không dám yêu đương, chỉ dựa vào trò chơi otome để sống qua ngày, thiết lập nhân vật nam chính trong trò chơi otome chẳng phải trùng hợp với hai anh chàng đẹp trai trước mặt sao?
(*) Otome game là thể loại visual novel (tiểu thuyết hình ảnh) nhắm vào đối tượng chính là con gái. Nó cũng giống như bạn đọc tiểu thuyết, thế nhưng với hình thức sinh động hơn là có hình ảnh, âm nhạc, và l*иg tiếng cho nhân vật. Otome game nổi tiếng và chủ yếu được sản xuất nhiều nhất tại Nhật Bản.
Giống như bạn đọc một cuốn tiểu thuyết, nhưng bạn có thể tương tác được với cuốn tiểu thuyết đó, bạn trở thành nhân vật nữ chính trong câu chuyện, có thể quyết định số phận của mình và lựa chọn anh chàng mà bạn thích.
Thấy Dương Thần Nguyệt nhìn chằm chằm vào hai người họ, còn nuốt nước bọt, họ vội vàng rời mắt đi.
Bạch Hiên và Triêu Từ đều cho rằng cô đói bụng, ánh mắt nóng bỏng đó hẳn là đang nhìn chằm chằm vào chất dinh dưỡng chứ không phải họ, vì vậy họ vội vàng lấy chất dinh dưỡng trên tay đưa cho cô.
Nhìn thấy chất lỏng đỏ xanh trong ống, Dương Thần Nguyệt lập tức tỉnh táo khỏi cơn mê trai, nghĩ đến chất lỏng màu đỏ đã được tiêm vào mình trong l*иg đấu giá, nỗi sợ hãi sâu thẳm trong lòng lại dâng lên.
Cô thu hồi lại lời vừa nói, cô vẫn muốn trở về trái đất, ở đây làm vật thí nghiệm, thật đáng sợ.
"Đây là thứ gì? Tôi không muốn uống." Giọng nói hơi run rẩy và còn mang theo tiếng khóc của Dương Thần Nguyệt vang lên khiến Bạch Hiên và Triêu Từ sững sờ.
Nghĩ đến thói quen của những giống cái bên cạnh, Triêu Từ lại an ủi: "Cô đã một ngày không ăn gì rồi, hãy uống chút chất dinh dưỡng để bổ sung năng lượng. Tôi biết các giống cái đều không thích uống chất dinh dưỡng nhưng phi thuyền có điều kiện hạn chế, chỉ có chất dinh dưỡng, cô tạm thời chịu đựng một chút, chúng ta sẽ sớm đi qua một hành tinh thương mại, lúc đó tôi sẽ đi mua quần áo và thức ăn phù hợp cho cô."
Dương Thần Nguyệt không hiểu Triêu Từ đang nói gì, cô chỉ theo bản năng lắc đầu, cô không muốn uống thứ chất lỏng có màu sắc và mùi vị kỳ lạ như vậy, cô không muốn trải qua nỗi đau đớn như thế nữa.
Bạch Hiên thấy cô như vậy cũng biết không thể giao tiếp được, thế là anh cầm lọ thuốc dinh dưỡng định nhét cho cô.
Dương Thần Nguyệt lập tức đưa tay cản lại nhưng lại đánh rơi lọ thuốc dinh dưỡng trên tay Bạch Hiên, tiếng thủy tinh vỡ choang, cả hai đều ngây người.
"Xin lỗi, xin lỗi, tôi không cố ý, tôi chỉ không muốn uống thứ chất lỏng kỳ lạ đó thôi." Dương Thần Nguyệt vội vàng xin lỗi và liên tục chắp tay.
Nhìn lọ thuốc dinh dưỡng bị đổ vỡ trên sàn, Bạch Hiên cau mày, anh lấy ra từ trong ngực một con chip hoàn toàn mới, chỉ vào con chip rồi lại chỉ vào Dương Thần Nguyệt.
Dương Thần Nguyệt lập tức nghĩ đến rất nhiều thiết lập trong các tác phẩm phim ảnh, cấy chip vào nô ɭệ, một khi có ý định phản bội chủ nhân, con chip sẽ điều khiển gϊếŧ chết người đó, vậy là mình đã trở thành nô ɭệ rồi sao?