Bị Bạn Cùng Phòng Âm U, Tăm Tối Quấn Lấy

Chương 6

[Vô danh biếи ŧɦái: Vợ đáng yêu thật đấy, bây giờ vợ không thích tôi, sao tôi lại tự chui đầu vào rọ chứ~]

[Vô danh biếи ŧɦái: Vợ có vẻ cho rằng tôi rất ngốc, thật ra tôi không ngốc chút nào đâu, sau này tôi thông minh sẽ kiếm thật nhiều tiền nuôi vợ~(cún con tủi thân.jpg)]

[Vô danh biếи ŧɦái: [Đối phương đã chuyển khoản cho bạn 5200 tệ]]

[Vô danh biếи ŧɦái: Để trừng phạt vợ vì đã hiểu lầm tôi, hôm nay vợ phải ngoan ngoãn nhận tiền nhé~]

Đây không phải lần đầu tiên tên biếи ŧɦái vô danh chuyển khoản cho Ngu Khương.

Kể từ khi hắn ta kết bạn Wechat với Ngu Khương, mỗi ngày đều sẽ chuyển một khoản 5200 tệ.

Ngu Khương chưa từng nhận.

Hôm nay cũng vậy.

Thấy tên biếи ŧɦái vô danh nói xong câu này không gửi tin nhắn nữa, Ngu Khương cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Cô có thể chấp nhận đồ ăn có mùi hành, nhưng không thể chấp nhận đồ ăn có lẫn hành.

Phần bánh kếp có hành trong tay, cuối cùng bị ném thẳng vào thùng rác.

Bị ảnh hưởng bởi tin nhắn của tên biếи ŧɦái vô danh, Ngu Khương lúc này đã tức no rồi.

Cô không định mua bữa sáng nữa, quyết định tan học sẽ về thẳng căn hộ ăn trưa cùng Chử Khuynh Tử.

Gần ký túc xá có một nhà kho, sách giáo khoa của cô và Chử Khuynh Tử được ký gửi ở đó.

Ngu Khương lấy sách giáo khoa cần dùng cho buổi sáng ra khỏi tủ đựng đồ, hòa vào dòng người đi đến khu giảng đường, một mình đi về phía lớp học.

Đi ngang qua nhà ăn số 2, trong túi vang lên một âm báo ngắn.

Cô có dự cảm, chắc chắn là tên biếи ŧɦái kia.

Nhưng lại lo lắng nhỡ đâu có chuyện gì, đành phải lấy điện thoại ra xem.

Đập vào mắt quả nhiên là một tin nhắn mới tệ hại.

[Vô danh biếи ŧɦái: Biết hôm nay vợ vẫn sẽ không ngoan ngoãn nhận tiền, cho nên tôi đặc biệt lấy một món đồ thuộc về vợ, để làm giao dịch với vợ.(cún con ngoan ngoãn.jpg)]

Nhìn rõ nội dung, tâm trạng của Ngu Khương không hề dao động.

Chỉ vì trước đó, tên biếи ŧɦái này đã bắt đầu sưu tầm những vật dụng cá nhân của Ngu Khương.

Ví dụ như sợi dây buộc tóc trước đây cô từng dùng.

Nó bị đứt đột ngột trong lúc đang học, tan học, Ngu Khương cần đổi phòng học, thuận tay ném nó vào thùng rác trong góc.

Ngày hôm sau, tên biếи ŧɦái vô danh hớn hở gửi đến một bức ảnh.

Nội dung bức ảnh, chính là sợi dây buộc tóc mà Ngu Khương đã vứt đi ngày hôm qua.

Thứ rẻ tiền chưa đến một tệ, được chủ nhân mới của nó đựng trong một hộp trang sức cao cấp có in logo của một thương hiệu xa xỉ nào đó.

Ống kính điện thoại chụp bức ảnh này có độ phân giải cực cao, cho dù Ngu Khương không cố ý nhìn, cũng có thể thấy rõ mấy sợi tóc gãy còn sót lại trên dây buộc tóc.

Ngu Khương không định hỏi, nhưng đối phương lại rất chủ động giải thích nguyên nhân mình không giặt sợi dây buộc tóc này.

[Vô danh biếи ŧɦái: Là sợi dây buộc tóc mà vợ đã đeo suốt bảy mươi ba ngày đấy~(hôn.jpg)]

[Vô danh biếи ŧɦái: Phía trên còn có mùi của vợ, thơm quá thích quá, cảm ơn vợ, tôi sẽ cất giữ cẩn thận, dây buộc tóc thơm quá, thích thật đấy~]

Ngu Khương: Tôi không hiểu, cũng không muốn tôn trọng.

Ngoài dây buộc tóc, còn có một số đồ vật linh tinh khác.

Bút Ngu Khương dùng xong, giấy nháp Ngu Khương dùng xong vo tròn rồi vứt đi…

Chỉ cần là thứ gì dính mùi của Ngu Khương, Vô danh biếи ŧɦái đều bày tỏ mình rất thích.

Ngu Khương đã bị những bức ảnh khác nhau kí©ɧ ŧɧí©ɧ hết lần này đến lần khác, bây giờ gặp phải tình huống tương tự, ngược lại đã bình chân như vại.