Đợi tiêu hết tiền, cô không ngại lên núi ở hai mươi tư giờ, lấy lại điểm nằm yên, cho nên tiêu tiền rất hào phóng.
Thẩm Khinh Ly cũng nghĩ như vậy, hai người ăn ý đạt thành nhất trí.
Mùa hè, mặt trời mọc sớm hơn ba mùa còn lại rất nhiều.
Hợp Viện nằm ở nơi bốn mặt núi bao quanh, khi mặt trời mới mọc, họ phải leo lêи đỉиɦ núi mới có thể thưởng thức được cảnh đẹp bình minh.
Họ ở giữa núi, hơi ngẩng đầu nhìn vệt nắng mờ nhạt phía sườn núi, bắt đầu mong chờ khoảnh khắc mặt trời ló dạng từ sườn núi.
Ngoài núi có sông, trong núi có hồ, sông Hoài Sơn là một địa điểm du lịch nổi tiếng, xung quanh có rất nhiều nhà nghỉ, thường có du khách chạy bộ dọc bờ sông, hoặc men theo con đường lên núi đến bên hồ.
Các khách mời không cần chạy con đường núi xa xôi, họ ở ngay bên hồ, người tự giác sáng sớm đã dậy chạy bộ quanh hồ.
Sở Chu mở cửa phòng bước ra, đầu tiên liếc mắt nhìn sang phòng bên cạnh, thấy cửa đóng, cho rằng người bên trong còn đang ngủ, liền vừa đi vừa duỗi gân cốt đến bên hồ.
Cô có thể nhìn thấy có người đang chạy bộ ở phía đối diện hồ, bóng dáng có chút quen thuộc, nhưng không nhìn rõ mặt.
Cô dứt khoát giãn cơ bên hồ, chầm chậm đợi đối phương chạy tới.
Trong lúc giãn cơ, ánh mắt cô không ngừng liếc về phía bóng dáng đang chạy tới, cho đến khi cô xác định người đến là Thẩm Khinh Ly.
Cô hơi cụp mắt, làm bộ kiêu kỳ không nhìn nữa, đứng bên hồ, đứng trên con đường mà Thẩm Khinh Ly nhất định sẽ đi qua, làm mấy động tác giãn cơ cuối cùng.
Có lẽ chính cô cũng không phát hiện ra, một bộ động tác giãn cơ mình đã làm mấy lần, nhưng không sao, máy quay bên cạnh đã ghi lại toàn bộ.
Đoạn này sau khi phát sóng, cư dân mạng bày tỏ, hai người họ thật sự không phải đang yêu nhau sao?
【 Tôi cười chết mất, Sở tổng làm gì cũng muốn cùng Thẩm Khinh Ly. 】
【 Thẩm lão sư cũng vậy, nhìn thấy Sở tổng liền cười, cười ngọt ngào quá đi, tôi cứ tưởng Thẩm lão sư là kiểu ngự tỷ lạnh lùng, không ngờ lại mềm mại đáng yêu thế này. 】
【 Có khả năng, Thẩm lão sư chỉ mềm mại với Sở tổng, đối với người khác đều rất lạnh lùng. 】
【 Có thể hiểu được, đối với một người sợ xã hội, ra ngoài bên cạnh có một người có thể dựa vào, các bạn không hiểu được cảm giác đó đâu. 】
【 Không, tôi cảm thấy họ là tình yêu, đừng để ý tôi, tôi tự ship. 】
Về những lời bàn tán trên mạng, Sở Chu không hề hay biết, lúc Thẩm Khinh Ly chạy đến bên cạnh, cô giả vờ như tình cờ gặp.
Cô đang định mở miệng chào hỏi, Thẩm Khinh Ly chủ động dừng lại bên cạnh cô: “Chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng." Sở Chu nở một nụ cười rạng rỡ: “Chạy bao lâu rồi?"
"Mới một vòng."
Hôm qua họ đi từ bên hồ này đến siêu thị đối diện mất khoảng mười phút, một vòng hai mươi phút, ước chừng khoảng một ngàn năm trăm đến hai ngàn mét, chạy một vòng chưa đến mười phút.
Cộng thêm thời gian giãn cơ các thứ, Thẩm Khinh Ly ra ngoài chỉ sớm hơn cô mười phút.
Vậy hai người họ có thể cùng nhau chạy thêm hai mươi phút nữa, Sở Chu suy nghĩ xong, ý cười trên mặt càng rõ ràng: “Ừm, tôi cũng muốn chạy bộ."
【 Phụ đề: Đều nhìn ra được rồi!!! 】
Tổ đạo diễn còn ác ý, l*иg thêm tiếng chó con làm nũng "ư ư".
......
Sở Chu vừa định bắt đầu chạy, tay Thẩm Khinh Ly đột nhiên đưa đến trước mặt cô.