Kết Hôn Với Em Đi, Em Siêu Ngoan Luôn

Chương 13

Giây tiếp theo, một chiếc khăn giấy mềm mại nhẹ nhàng chạm vào làn da cậu.

Cậu hoàn toàn không dám quay đầu nhìn đối phương đang làm gì, chỉ có thể cảm nhận được nhiệt độ của người kia xuyên qua lớp khăn giấy, từng động tác nhẹ nhàng vuốt qua da cậu.

Dù động tác của đối phương vô cùng lễ độ, không hề có bất kỳ hành động dư thừa nào, nhưng khác hoàn toàn so với lúc còn nửa tỉnh nửa mê. Lần này, cậu có thể cảm nhận rõ ràng từng vết chai mỏng trên đầu ngón tay của người đàn ông, cảm giác thô ráp ấy lướt qua da thịt, khiến cả người cậu không ngừng run rẩy.

Cuối cùng, Trì Dư nhẹ nhàng ném chiếc khăn giấy vào thùng rác, giọng nói vẫn bình tĩnh như ban đầu: "Xong rồi."

Ninh Nam Châu vội vàng mặc đồ vào, trong lúc cài cúc áo, ánh mắt vô tình lướt qua đôi bàn tay thon dài của đối phương.

Thì ra... tay anh ấy lại dài và đẹp như vậy…

Bọn họ vừa đến trước cửa Cục Dân Chính đã có nhân viên vui vẻ chào đón: “Xin hỏi hai bạn đến đăng ký kết hôn phải không?”

Ninh Nam Châu liếc nhìn Trì Dư, thấy anh gật đầu, cậu cũng gật theo.

“Vậy để tôi giới thiệu sơ qua quy trình nhé. Hiện nay, để tiết kiệm thời gian, thủ tục đã được đơn giản hóa rất nhiều, chỉ cần lấy số thứ tự là có thể làm ngay. Ngoài giấy tờ tùy thân, hai bạn cần chuẩn bị ảnh 2x3. Nếu chưa có, không sao, trong văn phòng có nhϊếp ảnh gia chuyên nghiệp.”

Nhân viên đưa bọn họ đến chỗ tiếp đón: “Ngồi đây chờ là được. À đúng rồi, đây là phiếu kiểm tra sức khỏe tiền hôn nhân miễn phí. Nếu hai bạn chưa làm, có thể tiến hành ngay để tránh các nguy cơ tiềm ẩn trong hôn nhân.”

Ninh Nam Châu suýt nữa thì sặc: “Không cần đâu.”

Dù sao đây cũng chỉ là một cuộc hôn nhân để ứng phó với gia đình, chắc là không cần phải rắc rối đến mức đó.

Xếp hàng chờ đến lượt đăng ký thông tin, Trì Dư nhận lấy tờ khai từ nhân viên, ngón tay dài gõ nhẹ xuống mặt bàn: “Tên của cậu?”

Ninh Nam Châu hoàn hồn, đáp lại: “Ninh Nam Châu.”

Trì Dư nhắc lại một lần nữa: “Ninh Nam Châu?”

Trì Dư vốn là người có vẻ ngoài nghiêm túc, gương mặt hài hòa, không quá sắc nét cũng không quá dịu dàng. Chiếc sơ mi cài kín đến tận cổ, che khuất hoàn toàn vóc dáng rắn chắc bên trong.

Giọng nói của anh luôn trầm ổn, bình tĩnh, vậy mà không hiểu sao khi được anh nhắc lại tên mình, cậu lại cảm thấy có chút... không thể diễn tả bằng lời, cứ như có chút sắc khí lạ lùng len lỏi vào tai.

Trước đây, cậu từng đọc trên mạng rằng Cục Dân Chính khu Hải Nguyệt có tốc độ xử lý cực nhanh, cậu còn tưởng đó chỉ là lời đồn. Nhưng thực tế là từ lúc lấy số thứ tự đến lúc nhận giấy chứng nhận chỉ mất vỏn vẹn... 30 phút.

Giá như trường cậu cũng có tốc độ này, chắc chắn sẽ không còn ai phải kéo dài khóa học 5 năm rồi vẫn chưa tốt nghiệp.

Bước ra khỏi Cục Dân Chính, Ninh Nam Châu cảm thấy phấn khích tột độ, cậu muốn tìm người để chia sẻ niềm vui sắp được sở hữu cả một phòng trưng bày poster có chữ ký của Trì Dư!

Người đầu tiên bị cậu loại khỏi danh sách là Từ Dã. Với tốc độ đổi bạn trai của hắn, chỉ cần nói ra là coi như cả ký túc xá đều biết.