Không Gian Nông Nữ Chi Mười Hai Con Giáp Tới Làm Ruộng

Chương 18

Tay Từ bà nội khẽ khựng lại, sau đó vỗ nhẹ lên vai Bạch Liên, ra hiệu bảo nàng đừng sợ, rồi quay đi tiếp tục quét dọn.

“Ngươi, con nha đầu rẻ mạt kia! Hôm qua còn đi quyến rũ người ta, bây giờ lại định học làm đại tiểu thư sao? Đúng là không biết xấu hổ!”

Một bà lão thấp bé, tay chống hông, chỉ thẳng vào Bạch Liên mà mắng chửi không thương tiếc.

“Lão phu nhân, Tiểu Ngũ nàng không cố ý…” Từ bà nội lên tiếng, giọng đầy cẩn thận, sợ chọc giận Lý Vương thị thì Bạch Liên sẽ càng chịu thêm ấm ức.

“Phì! Cũng chỉ là học được vài mánh khóe quyến rũ, mà nói cho đúng thì chẳng khác gì ngươi! Cả lũ các ngươi, thật sự nghĩ mình trong sạch sao?” Lý Vương thị hung hăng nhổ một bãi nước bọt về phía Từ bà nội.

Bạch Liên không nhịn nổi nữa, bà ta thật quá đáng! Rõ ràng Từ bà nội mới là người chịu thiệt thòi, vậy mà Lý Vương thị lại ra sức bôi nhọ, đã thế còn suốt ngày nô dịch cả Tam phòng!

“Ta hôm qua bị đại tỷ làm phiền, nên mới ngã thôi.” Ánh mắt Bạch Liên sâu thẳm, nhìn chằm chằm vào hai tỷ muội Lý Tuyết Hoa đang đứng sau lưng Lý Vương thị.

“Ngũ muội muội! Sao ngươi lại có thể nói như vậy? Ta…” Lý Tuyết Hoa nghe thấy lời của Bạch Liên liền lập tức bày ra bộ dáng ủy khuất, nước mắt lưng tròng.

“Phì! Ngươi tưởng mình là thứ gì hả? Còn dám vu oan cho đại tỷ!” Lý Vương thị hùng hổ lao tới, định giáng cho Bạch Liên một cái tát.

Ánh mắt Lý Tuyết Hoa lóe lên tia đắc ý, nàng ta kéo tay người em song sinh Lý Tuyết Vũ, cả hai vội vã chạy vào trong phòng. Dù gì mình cũng là con gái của tú tài, sao có thể dây vào những chuyện thô bỉ thế này được?

“Lão phu nhân, Tiểu Ngũ thật sự không cố ý đâu!”

Từ bà nội nhanh chân lao tới che chắn trước mặt Bạch Liên. Ngay cả Lý Triệu thị, bụng to vượt mặt, cũng cố gắng chạy lại.

“Các ngươi dám che chở cho con nha đầu rẻ rách này sao? Tin ta đuổi hết các ngươi ra khỏi nhà không hả!” Lý Vương thị tức đến nghiến răng, giơ tay định đánh Từ bà nội.

Chỉ trong chớp mắt, Bạch Liên đã lao tới chắn trước mặt bà. Lý Vương thị còn chưa kịp phản ứng thì cánh tay bà đã bị Bạch Liên nắm chặt.

“Nếu ta là một con nha đầu rẻ mạt, vậy tương lai tất cả con gái trong Lý gia chẳng phải cũng là như thế sao?” Giọng nói của Bạch Liên lạnh lẽo, ánh mắt âm trầm nhìn thẳng vào Lý Vương thị. Nàng là một đặc công cao cấp, hàn khí toát ra từ người nàng không phải loại bà già vô tri này có thể chịu nổi.

Lý Vương thị nhìn ánh mắt lạnh lẽo của Bạch Liên, lập tức cảm thấy da đầu tê dại. Bà muốn mắng chửi, nhưng cổ họng như bị nghẹn lại, một câu cũng không thốt ra được. Bàn tay bà bị siết chặt, không thể nhúc nhích.

“Tiểu Ngũ... buông tay ra!”

Lý Triệu thị run rẩy kéo tay Bạch Liên, giọng nói cũng run theo. Nàng sợ hành động của Bạch Liên sẽ khiến Lý Vương thị ghi hận. Tam phòng đã khổ sở lắm rồi, nếu còn chọc giận Lý Vương thị, e rằng Ngũ nha đầu sẽ bị đánh đến chết!

Bạch Liên liếc nhìn Lý Vương thị bằng ánh mắt lạnh lùng, sau đó thả tay bà ta ra.

Lý Vương thị bị ánh mắt đó làm cho tê tái cả người, phải mất một lúc lâu mới định thần lại, bà lùi về phía sau hai bước, điều chỉnh hơi thở.

“Ngươi dám gϊếŧ ta? Ngươi đúng là cái đồ trời đánh, đồ đáng bị trừng phạt!”

Sau khi lấy lại bình tĩnh, Lý Vương thị bắt đầu hùng hổ mắng chửi, nhưng lại không dám tiến lên ra tay nữa.

“Nương, Ngũ nha đầu không phải cố ý mà...” Lý Triệu thị cẩn thận nói lời xin lỗi.

“Không cố ý? Ta thấy nó cố ý thì có! Không chừng nghe lời ai xúi giục, định gϊếŧ ta để Lý gia chỉ còn lại một lão phu nhân! Con hồ ly già với con hồ ly con, đều là hạng mê hoặc đàn ông! Hồ ly con còn muốn gϊếŧ ta nữa!”