Lâm Nhiễm an bài xong mọi việc thì đi ăn trưa, sau đó đến xưởng nâng cấp xe lúc trước. Chiếc SUV của cô hiện giờ trông cực kỳ hoành tráng, không chỉ có thân xe, kính xe mà cả lốp xe đều được đổi thành loại chống nổ. Tóm lại, chiếc xe này không khác gì cục sắt di động.
“Xin chào Lâm tiểu thư, xe của cô đã được nâng cấp xong. Cô có thể kiểm tra.” Giám đốc phục vụ đưa một cây gậy bóng chày cho Lâm Nhiễm.
Lâm Nhiễm cũng không khách khí, cô cầm gậy bóng chày nện xuống thân xe cùng kính xe. Kết quả là chỉ làm xước sơn chứ không có vết tích nào khác.
“Được, khá tốt. Hiện tại tôi có thể lấy xe chứ?” Lâm Nhiễm gật đầu vừa lòng.
Giám đốc đứng bên cạnh xem đến trợn mắt. Những chủ xe khác khi cải tạo xe thành kiểu này đều không nỡ xuống tay. Nhưng vị tiểu thư này hoàn thành khác biệt.
“Lâm tiểu thư, bên chúng tôi có quy định phải thanh toán xong khoản tiền còn lại mới được lấy xe.”
Trong thẻ của Lâm Nhiễm còn 50 vạn, chi phí nâng cấp xe là 200 vạn, lúc trước đã đặt cọc 160 vạn, còn 40 vạn chưa trả. Nói cách khác, sau khi thanh toán xong khoản tiền này, cô chỉ còn 10 vạn, vừa đủ để hôm nay tiêu xài.
“Được, tôi trả tiền rồi lấy xe đi.”
Cô thanh toán xong thì lái chiếc SUV mới đến nhà hàng 5 sao lớn nhất thành phố Giang Bắc. Cô ngồi trong nhà hàng, gọi không ít món đắt tiền.
Lâm Nhiễm ngồi cạnh cửa sổ tầng 1, đang thưởng thức bữa ăn thì nghe thấy có người gọi cô từ phía sau.
“Lâm Nhiễm? Cô xin nghỉ nhiều ngày là để đi hưởng thụ một mình hả? Buồn cười. Hôm trước tôi nhắn tin qua Wechat cho cô mà cô cũng không thèm trả lời. Cô không muốn đi làm nữa đúng không?” Một người đàn ông lên tiếng, lải nhải không ngừng.
Lâm Nhiễm có ấn tượng với người này, hắn tên Trần Kim Tuyền, là cấp trên của nguyên chủ. Hai ngày trước, hắn có gửi tài liệu để cô tăng ca trong kỳ nghỉ nhưng Lâm Nhiễm đều không phản hồi. Về sau cô còn nhận được cuộc gọi từ Trần Kim Tuyền, Lâm Nhiễm dứt khoát ngắt máy. Tận thế đến nơi rồi, ai thèm để ý đến lãnh đạo hay công việc vớ vẩn gì đấy? Có thể giữ mạng là tốt lắm rồi.
Lâm Nhiễm bị hắn làm phiền đến phát cáu, cô liếc hắn một cái, trả lời: “Đúng, tôi không muốn đi làm đấy, anh làm gì được tôi? Anh có thể có tý lịch sự được không hả? Nơi này tốt xấu gì cũng là khách sạn cao cấp, vậy mà anh lại đứng đây gào rống kêu la, trông cực kỳ thấp kém.”
“Cô! Lâm Nhiễm, cô được lắm, dám mắng tôi như vậy. Có phải cô muốn cút ra khỏi công ty, tiền lương tiền thưởng tháng này cũng không muốn đúng không?” Bên cạnh Trần Kim Tuyền còn có một Omega nam, nên hắn ta muốn ra vẻ lập uy.
“Đúng, tôi không cần. Mau cút ra chỗ khác, trông giống con chó dại, ảnh hưởng đến khẩu vị của người ta.” Lâm Nhiễm dứt lời, vẫy vẫy tay với nhân viên phục vụ: “Không biết có con chó điên từ đâu xổng ra làm ảnh hưởng đến bữa ăn của tôi. Phiền cậu giúp tôi đuổi đi, cảm ơn.”
“Lâm Nhiễm, cô dám!” Trần Kim Tuyền còn muốn nói thêm đã bị nhân viên chặn lại. Dù sao Lâm Nhiễm gọi đồ ăn đều hơn ngàn, mà Trần Kim Tuyền loanh quanh ở đây nửa ngày còn chưa gọi món đâu.
“Quý khách, nếu anh không định dùng bữa ở khách sạn chúng tôi thì mời anh ra ngoài, đừng làm ảnh hưởng đến các khách hàng khác trong khách sạn. Xin anh hãy phối hợp.” Dịch vụ phục vụ trong khách sạn cao cấp quả nhiên rất tốt.
Trần Kim Tuyền nghe xong, tức đến xì khói: “Sao? Cậu cảm thấy tôi ăn không nổi đúng không? Được, hôm nay bọn tôi ăn ở đây! Ngồi ngay bàn này!”
Trần Kim Tuyền chỉ tay vào bàn chỉ cách bàn của Lâm Nhiễm một lối đi nhỏ.
Nhân viên gật đầu: “Vâng, mời quý khách yên vị, đừng lại gây ảnh hưởng đến người khác.”
“Đừng có làm cái vẻ này. Chúng tôi không gọi món. Bàn đối diện gọi gì thì mang lên đây một phần.”
Trần Kim Tuyền biết điều kiện gia đình của Lâm Nhiễm bình thường, hắn cảm thấy Lâm Nhiễm ngồi trong khách sạn xa hoa này cũng không dám gọi các món đắt tiền. Vậy nên gọi món theo cô sẽ tiết kiệm hơn là để Omega của hắn gọi.
Trần Kim Tuyền đắc chí, quay sang tán tỉnh Omega bên cạnh, thi thoảng lại liếc Lâm Nhiễm với vẻ đắc ý. Hắn nghe nói Lâm Nhiễm vẫn luôn làm “liếʍ cẩu” cho một người phụ nữ trong nhiều năm, nhưng người ta còn không thèm để ý đến cô.
Trần Kim Tuyền cười trào phúng, tiếp tục ân ái với bạn trai.
Khóe môi Lâm Nhiễm hơi cong lên, cô vẫy tay gọi nhân viên phục vụ: “Xin chào, làm phiền cho tôi xem thực đơn rượu.”
“Vâng tiểu thư.” Nhân viên nhanh nhẹn đưa thực đơn cho Lâm Nhiễm.
Lâm Nhiễm gật đầu cảm ơn: “Lấy cho tôi một chai này, thêm một đồ mở rượu. Không cần mở ra, lát nữa tôi mang đi.”
Nhân viên không biết Lâm Nhiễm muốn làm gì, nhưng chai rượu vang đỏ kia có giá không rẻ, hơn 2 vạn, trích phần trăm ra là anh ta được 200 tệ hoa hồng: “Vâng tiểu thư. Đồ mở rượu là hàng tặng kèm, để tôi đi lấy.”
Lâm Nhiễm gật đầu: “Làm phiền.”
Một lúc sau, nhân viên cầm theo một chai rượu, một dụng cụ mở rượu tinh xảo và một ly chân cao đưa cho Lâm Nhiễm: “Tiểu thư, những cái này là một bộ. Nếu lát nữa cô không uống, có thể đem rượu cùng ly cất vào hộp để mang đi.”
“Được, cảm ơn.” Lâm Nhiễm lịch sự nói với nhân viên phục vụ.
Bạn trai của Trần Kim Tuyền là Lưu Khôn thấy Lâm Nhiễm gọi rượu thì làm nũng với hắn: “Anh Trần, nhân viên của anh gọi rượu kìa, em cũng muốn uống, anh kêu nhân viên mang thực đơn rượu đến đây đi.”
Trần Kim Tuyền cảm thấy khó xử, cuối cùng lại lôi bài vừa nãy ra dùng lại: “Không cần. Anh muốn xem xem Lâm Nhiễm uống cái gì?”
Giữa hai bàn có một khoảng cách, mắt Trần Kim Tuyền lại hơi cận nên không thấy rõ nhãn hiệu của chai rượu kia. Hắn vẫy tay gọi nhân viên: “Cho tôi một chai như đối diện.”
“Vâng thưa quý khách. Anh có muốn chúng tôi hỗ trợ mở rượu không?” Nhân viên lễ phép hỏi lại.
“Đương nhiên, nếu không chúng tôi uống kiểu gì? Đây mà là nhà hàng 5 sao à? Trình độ phục vụ quá kém.” Trần Kim Tuyền trợn mắt khinh thường.
“Xin lỗi quý khách, tôi đi lấy rượu cho anh ngay đây.”
Nhân viên vội vàng chạy đi rồi nhanh chóng quay lại với chai rượu trên tay. Lúc này Trần Kim Tuyền mới nhìn rõ nhãn hiệu của chai rượu, là loại đắt tiền, ít nhất cũng hơn vạn. Sắc mặt hắn sa sầm lại: “Không phải, các cậu làm việc cái kiểu gì thế hả? Cái tôi muốn là loại giống hệt bàn đối diện kia kìa, sao lại mang loại này lên?”
“Quý khách, tiểu thư đối diện đã gọi loại rượu này. Không tin anh có thể đứng dậy nhìn xem.” Nhân viên dần mất kiên nhẫn mà bước sang một bên, họ ghét nhất kiểu người ra vẻ mình có tiền.
Lâm Nhiễm cho Trần Kim Tuyền một nụ cười mỉa: “Ồ, chẳng lẽ mua không nổi nên tiếc tiền à? Nói thật, đã không có tiền thì đừng học theo người khác đến khách sạn xa hoa, cẩn thận ăn một bữa cơm xong liền táng gia bại sản.”
“Cô! Được lắm, Lâm Nhiễm, tôi không kiếm được nhiều tiền hơn cô chắc?! Tôi không trả nổi? Phục vụ, hôm nay tôi muốn loại rượu này. Mở rượu đi!” Trần Kim Tuyền cảm thấy mặt mũi của hắn sắp mất hết, lập tức bảo nhân viên mở rượu.
“Vâng thưa quý khách.” Ngay cả nhân viên phục vụ cũng nhìn ra Trần Kim Tuyền đang giả bộ hào phóng. Anh ta mở rượu, rót cho hai người: “Mời ngài từ từ thưởng thức.”
Trần Kim Tuyền nhấp một ngụm rượu, hương vị của rượu vang đỏ rất tuyệt, nhưng lại khiến lòng hắn đau như cắt. Hắn biết rượu ở đây rất đắt, chai rẻ nhất cũng phải vài trăm. Hắn còn tưởng Lâm Nhiễm chỉ gọi loại vài trăm, ai ngờ cô chọn loại hơn vạn tệ. Bữa ăn này đúng là hố chết hắn.
Ngược lại, Lâm Nhiễm lại rất thích bữa ăn này, nếu không phải răng cô còn chưa khỏi thì đã uống vài ngụm rượu rồi. Nhưng mà giữ lại tiền cũng chẳng có tác dụng gì, thà tiêu hết tiền gọi mấy chai nữa còn hơn.
Nghĩ vậy, Lâm Nhiễm lại vẫy tay gọi phục vụ: “Lấy cho tôi thêm ba chai rượu này. Tôi muốn mang đi cùng với chai rượu kia.”
Nhân viên nghe xong, đôi mắt anh ta sáng bừng lên. Chỉ riêng Lâm Nhiễm đã giúp anh kiếm được 800 tệ tiền hoa hồng. Quan trọng là vị khách nữ này là người lịch sự, anh ta cam tâm tình nguyện phục vụ cô.
Trần Kim Tuyền vừa ăn vừa uống rượu, nhìn thấy nhân viên mang lên ba hộp rượu vang đỏ, ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Nhiễm.
Lâm Nhiễm mỉm cười với nhân viên phục vụ: “Làm phiền cho tôi thanh toán.”
“Vâng, tiểu thư. Chi phí món ăn là 8.360 tệ, cộng thêm 10% phí phục vụ thành 9.196 tệ. Ngoài ra, bốn chai rượu vang đỏ là 2 vạn tệ một chai. Tổng cộng tất cả là 89.196 tệ.” Nhân viên trả lời.
Lâm Nhiễm gật đầu: “Quẹt thẻ đi.”
Nhân viên lấy máy POS ra, quẹt thẻ. Lâm Nhiễm cầm theo mấy hộp rượu vang đỏ rời đi, không hề cho Trần Kim Tuyền một ánh mắt.
Hiện tại, trên người cô chỉ còn hơn 1 vạn tệ, có thể tiêu bao nhiêu cô đều tiêu hết.
Lâm Nhiễm cảm thấy thoải mái về cả thể xác lẫn tinh thần. Nhưng khi lên xe cô mới nhớ ra mình đã quên cái gì. Là xăng xe. Cô vội vàng lái xe đến trạm xăng đổ đầy bình, nhưng nếu muốn mua thùng xăng về thì cần một loạt bước xác nhận, bây giờ quá muộn rồi. Lâm Nhiễm chỉ có thể đổ đầy bình xăng trước, còn lại đợi tận thế tới rồi tính sau.
Lâm Nhiễm lái xe về nhà, cất chiếc SUV vào tầng hầm rồi xách bốn hộp rượu đắt đỏ lên nhà. Đã hơn 2 giờ chiều, những công nhân bắt đầu bận rộn làm việc, có người đang lắp camera lên tường, có người đang sửa sang lại đường dây điện.
Lâm Nhiễm tranh thủ thời gian này thiết lập lại bảo mật của cửa chính và cửa phòng ngủ, chỉ để một người quản lý là cô. Sau đó, Lâm Nhiễm dùng công cụ ghi lại võng mạc, nhập vân tay, rồi cất cả hai chiếc chìa khóa đi.
Ngay từ đầu, Lâm Nhiễm chưa từng có ý định thiết lập mã bảo mật hay đưa chìa khóa cho Lâm Trung Sinh. Sau này nếu ông ta có thái độ tốt, cô sẽ tận tình tận nghĩa cho ông ta ở chung nhà. Nhưng nếu ông ta gây chuyện, cô chỉ còn cách đuổi người đi.
Trong lòng Lâm Nhiễm không có một tý áy náy nào về việc này. Đời trước, cô hằng ngày dạo bước trên lưỡi đao, tự cảm thấy trái tim mình đã cứng rắn đến mức không gì cạy được, vậy thì cô làm gì có lòng thương hại nào? Nói ra còn làm cô thấy buồn cười.
Bên kia, Trần Kim Tuyền cùng Lưu Khôn đã ăn xong, hắn nghiến răng đi thanh toán: “Phục vụ, bàn của tôi hết bao nhiêu?”
“Tổng chi phí của rượu vang đỏ, đồ ăn và 10% phí phục vụ là 29.196 tệ.” Nhân viên nhìn Trần Kim Tuyền, mỉm cười trả lời.
Răng Trần Kim Tuyền sắp bị hắn nghiến gãy, chẳng lẽ hắn rơi vào bẫy của Lâm Nhiễm rồi? Chẳng lẽ cô là tiểu thư nhà giàu nào đó? Thế thì bốn chai rượu đắt tiền cũng không đáng để cô ấy để tâm.
“Được, quẹt thẻ đi.” Trần Kim Tuyền cố làm vẻ không sao cả.
Lưu Khôn thấy Trần Kim Tuyền hào phóng chi tiền, cười nịnh nọt: “Anh Trần, anh đối với em tốt quá.”
“Tất nhiên rồi. Đi thôi.” Ngoài miệng nói nhẹ nhàng nhưng trái tim hắn đang rỉ máu. Hắn chỉ muốn chơi chơi với tên Omega nam này thôi, không hề muốn chi nhiều tiền như thế cho cậu ta. Đều tại Lâm Nhiễm!