Thật Thiên Kim Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 6

Khương Tử Đàm mệt mỏi day day huyệt thái dương, một lúc sau mới nói: "Buổi tối... phải về nhà ăn cơm."

"Về nhà ăn cơm?" Tiêu Nhiễm nhìn vẻ mặt khó xử của Khương Tử Đàm, đột nhiên nghĩ ra điều gì đó: “Vẫn chưa nghĩ ra cách chung sống với vị vừa trở về kia sao?"

Vì có người ở đằng sau thúc đẩy, nên nhà họ Khương cũng không kịp che giấu, chuyện "con gái thật - con gái nuôi" đã ầm ĩ đến mức ai cũng biết, Tiêu Nhiễm đương nhiên cũng biết rõ.

Thật hiếm thấy, Tiêu Nhiễm chưa từng thấy Khương Tử Đàm lộ ra vẻ khó xử như vậy ngay cả khi bố Khương ốm phải nhập viện, công ty rơi vào tình thế mưa gió.

Khương Tử Đàm không nói gì, chỉ nhìn vào bức ảnh trên cùng trong tập tài liệu trên tay.

Nhân vật chính trong ảnh là một cô gái mặc áo sơ mi trắng, địa điểm là ở cổng biệt thự Khương gia.

Người trong ảnh trông có vẻ yếu đuối, khá đáng yêu, xét từ cách ăn mặc, có thể thấy điều kiện sống trước đây của cô không tốt lắm, chiếc áo phông trắng bình thường đã giặt đến sờn cũ, sắc mặt cũng tái nhợt bệnh tật, có lẽ là do suy dinh dưỡng.

Mà những tài liệu bên dưới bức ảnh cũng thực sự chứng minh rằng cô đã sống không tốt trong những năm qua.

Khi Đào Ý Đồng chưa đầy một tuổi, bố mẹ Đào đã đưa cô về quê ở một ngôi làng ở Đông Bắc. Tuy cuộc sống không giàu có, nhưng gia đình ba người rất hạnh phúc. Nhưng biến cố đột ngột xảy ra khi Đào Ý Đồng bốn tuổi, năm đó bố mẹ Đào gặp tai nạn khi ra ngoài và qua đời, Đào Ý Đồng trở thành trẻ mồ côi.

Nhà họ Đào cũng không có người thân nào, sau đó cô được một bà lão trong làng nhận nuôi. Bà lão không có con, hai bà cháu nương tựa vào nhau mà sống. Tuy nhiên, bà lão sức khỏe không tốt, gia đình lại nghèo khó, Đào Ý Đồng phải bỏ học cấp ba để đi làm kiếm tiền mua thuốc cho bà. Nhưng chẳng bao lâu sau, bà lão cũng qua đời. Sau đó, cô rời quê hương đi làm thuê để kiếm sống.

Đây là hồ sơ đã được Cục Đặc biệt chỉnh sửa cẩn thận, nửa thật nửa giả, người ngoài dù có điều tra cũng không phát hiện ra vấn đề gì.

Nhà họ Khương đã điều tra về quá khứ của cô con gái này, Khương Tử Đàm cũng có một bản. Sau khi xem xong những tài liệu này, cô có chút không biết phải đối mặt với Đào Ý Đồng như thế nào, dù sao người ta đã phải chịu khổ sở lẽ ra là của mình, còn mình lại hưởng thụ cuộc sống sung túc của cô ấy.

Đồng thời, điều khiến Khương Tử Đàm phiền lòng hiện tại không chỉ có vậy, mà còn là thái độ kỳ lạ của bố mẹ nuôi. Họ dường như khá lạnh nhạt với việc cô con gái ruột trở về.

Mình lấy cớ làm thêm giờ để ở lại căn hộ cạnh công ty, cố ý nhường không gian trong nhà cho gia đình ba người bố mẹ nuôi bồi dưỡng tình cảm, cho đến tối nay không thể từ chối bữa cơm gia đình...

Khương Tử Đàm khẽ thở dài: “Thôi cứ để tự nhiên đi, còn cậu? Tới đây có việc gì?"

"Mình có nghe được một số chuyện, là về chú bác của cậu... bây giờ phải nói là chú bác của Đào tiểu thư kia nhỉ? Từ sau khi bị ông nội Khương dằn mặt, bọn họ vẫn luôn ngấm ngầm tìm cách liên lạc với Đào tiểu thư kia, cậu phải cẩn thận một chút."

Tiêu Nhiễm nghe nói tuần này Tập đoàn Khương Thị rất náo nhiệt, sau khi biết Khương Tử Đàm không phải con nhà họ Khương, những kẻ sâu mọt bình thường bị Khương Tử Đàm đè đầu cưỡi cổ đều nhảy nhót cả lên. May mà ông nội Khương vẫn chưa hồ đồ, biết phải giao công ty cho ai quản lý.