Hôm Nay Vẫn Không Biết Vợ Là Thủ Phú

Chương 24

Thẩm Tri Ngôn chép miệng: "Chỉ là cảm thấy, cô ấy… rõ ràng gia thế đỉnh cao, sự nghiệp thành công, lại còn thích khoe khoang, tôi thật sự… rất thích cái kiểu khoác lác thực tế đó của cô ấy."

Tống Ngọc Triền kinh ngạc: "?? Cậu…"

Sao lại không nghĩ đến khả năng, bởi vì cậu đặc biệt thích tiền, nên người ta mới cố tình khoe khoang với cậu?

Tống Ngọc Triền uống một ngụm cà phê, lại uống thêm một ngụm lớn, cảm thán: "Tôi vốn còn đang nghĩ, tiểu thư Tần Thanh Vụ giàu có, đề nghị cùng cậu giả vờ hẹn hò để đối phó với gia đình, theo như tình tiết thường thấy, hai người sớm muộn gì cũng sẽ giả thành thật."

Thẩm Tri Ngôn cúi đầu, ngón tay cầm chiếc thìa nhỏ khuấy đường trong cà phê: "Giả thành thật? Cậu có phải xem tiểu thuyết nhiều quá rồi không…"

"Theo tình tiết trong tiểu thuyết, tối qua cậu đi đưa cơm cho cô ấy, cô ấy sẽ đột nhiên đau dạ dày, đau đến ngã xuống ghế sofa, quần áo xộc xệch~"

"Chậc." Thẩm Tri Ngôn mí mắt cũng không thèm nhấc lên: "Thật cẩu huyết."

"Tiếp đó cậu lái xe đưa cô ấy đến bệnh viện, rồi trời bắt đầu đổ mưa, cô ấy bảo cậu ngủ lại nhà cô ấy. Đến hôm nay cậu lái xe đi ngang qua công ty cô ấy, rồi giày cao gót của cô ấy sẽ bị gãy giữa đường, cậu dừng xe lại, rồi hỏi một cách bảnh bao: Tần tiểu thư, cô muốn đi đâu? Tôi đưa cô đi?"

Cà phê trong miệng Thẩm Tri Ngôn suýt chút nữa thì phun ra, cô cố gắng nuốt cà phê xuống, sau đó ho khan vài tiếng.

Cô vừa vuốt ngực, vừa nói: "Cẩu huyết quá rồi… trên đời làm gì có chuyện trùng hợp như vậy?"

"Cho nên.” Tống Ngọc Triền rất hứng thú với chuyện này: "Cậu cảm thấy Tần tiểu thư thế nào?"

Thẩm Tri Ngôn suy nghĩ một lúc, đôi mắt dần sáng lên: "Cô ấy thật sự rất có tiền!"

Tống Ngọc Triền: "…" Ai hỏi cậu cái này.

-

Tối thứ sáu, nhà họ Thẩm tụ họp ăn tối theo thông lệ.

Khi Thẩm Tri Ngôn ngồi xuống, Thẩm lão gia tử vẫn chưa đến, trên bàn ăn dài kiểu Tây đã có vài nam nữ thanh niên ngồi sẵn, theo vai vế Thẩm Tri Ngôn nên gọi là anh họ và chị họ.

Về bữa cơm gia đình định kỳ này, tháng trước Thẩm Tri Ngôn đã lấy lý do bận việc làm thêm để từ chối bốn lần, lần này dù thế nào cũng không thể từ chối được nữa, cô là con gái nuôi, nếu hết lần này đến lần khác không đến dự tiệc gia đình, Thẩm lão gia tử - người đứng đầu gia tộc - sẽ cảm thấy cô đang thách thức quyền uy của ông.

Ban đầu những người trên bàn ăn đang trò chuyện sôi nổi, thấy Thẩm Tri Ngôn bước vào, ánh mắt họ đồng loạt hướng về phía cô, nhưng lại như không nhìn thấy cô mà phớt lờ, tiếp tục cuộc trò chuyện trước đó.

Thẩm Tri Ngôn đã quen với sự cô lập của những người này.

Dù sao trong số mấy người này, hồi nhỏ bị cô đánh qua cũng phải đến một nửa.

Thẩm Tri Ngôn thở dài.

Mắt thấy họ trò chuyện sôi nổi, nhưng không hề liếc nhìn cô, Thẩm Tri Ngôn cũng hiểu, dù sao những người này không chỉ không có tình cảm gì với cô, mà còn ít nhiều xen lẫn ân oán cá nhân.

Hơn nữa, cách đây không lâu, những người này còn vì chuyện cô tốt nghiệp xong vào tập đoàn Vĩnh Xương làm việc mà "liên danh thượng tấu" với Thẩm lão gia tử, kiên quyết phản đối cô chia sẻ dù chỉ một chút tài sản của nhà họ Thẩm.

Thẩm Tri Ngôn thậm chí còn nghiêm túc nghi ngờ, nếu không phải vì cô vào Thẩm thị chỉ làm một nhân viên quèn ở tầng lớp thấp, thì liệu những người này có liên kết lại "thanh lý môn hộ", ám sát cô hay không.