Ngày 6 tháng 4, vừa qua tiết Thanh Minh.
Thành phố Thương Giang có một trận mưa lớn, trên đường phố đâu đâu cũng có thể thấy lá rụng bị mưa làm ướt, toàn bộ thành phố giống như bị bao phủ trong một làn sương mù ẩm ướt.
Thẩm Tri Ngôn nhận chiếc ô từ tay trợ lý, từ tòa nhà công ty đi ra, không quay đầu lại mà đi thẳng đến bãi đậu xe.
Trợ lý sinh hoạt Tống Cảnh Huy yên lặng đi theo sau cô.
Theo công việc, cậu ấy hẳn là phải che ô cho Thẩm Tri Ngôn.
Thẩm Tri Ngôn mặc dù xuất thân từ nhà họ Thẩm, nhưng trước nay không hề có thói xấu sai bảo người khác phục vụ như các thiếu gia, tiểu thư nhà họ Thẩm, vốn là trợ lý sinh hoạt, cậu ấy nên chu đáo chăm sóc cho chủ thuê, nhưng Thẩm Tri Ngôn luôn chủ trương việc của mình không làm phiền người khác.
Bầu trời xanh thẫm xám xịt, tuy rằng mưa có xu hướng giảm bớt, nhưng lúc cô lên xe, ống quần tây vẫn bị ướt, hôm nay còn có gió lớn, thành phố Thương Giang gần biển, gió mùa này vẫn không thể xem thường, thổi đến mức tóc mái của cô đều ướt đẫm, nói đúng hơn là cả người chật vật.
Tống Cảnh Huy ngồi vào ghế lái, quay đầu lại hỏi cô: "Tiểu Thẩm tổng, cô về nhà cũ sao?"
Thẩm Tri Ngôn lắc đầu: "Đến một nhà hàng..."
Cô suy nghĩ một lúc, cảm thấy tên nhà hàng kia thế nào cũng không nhớ ra, đành phải lấy điện thoại ra xác nhận lại, lật mở wechat của mẹ cô, Ngô Quế Lan, nhìn rõ tên nhà hàng kia, mới nói với trợ lý: "Ừm... Đế Cảnh Hào Đình."
Cái tên này thật sự không giống tên nhà hàng, ngược lại giống tên của một khu nhà cao cấp nào đó hơn.
"Vâng."
Tống Cảnh Huy đáp lại, không nói gì nữa, nhập địa chỉ xong liền khởi động xe.
Thẩm Tri Ngôn vẫn đang cầm tài liệu của công ty, cô ngồi ở ghế sau từ từ lật xem, lúc nãy khi ra khỏi tòa nhà công ty, cô đã bảo vệ tập tài liệu này trong áo vest, kẹp vào trước ngực, may mắn là không bị ướt.
Tống Cảnh Huy nhìn cô qua gương chiếu hậu, người phụ nữ có khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, mắt hạnh môi đỏ, làn da mịn màng trắng nõn, mái tóc dài đen nhánh, ngón tay thon thả mềm mại từ từ lật giở tập tài liệu trong tay, vẻ mặt chuyên chú nghiêm túc.
Tống Cảnh Huy vì biết Thái Cực Quyền, từng làm trợ lý sinh hoạt cho minh tinh, cho nên khi cậu ấy đến nhà họ Thẩm phỏng vấn, làm trợ lý sinh hoạt cho Thẩm Tri Ngôn, bởi vì lý lịch xuất sắc nên rất dễ dàng được bố của Thẩm Tri Ngôn, Thẩm Hòa Ung coi trọng.