Đang lúc Khương Nam suy nghĩ thì Tô Dương bất ngờ vỗ mạnh vào lưng cô.
"Khụ khụ khụ."
Cú vỗ này suýt nữa làm Khương Nam hồn bay phách lạc.
"Chị Tô, chị làm gì vậy, dọa chết em rồi!" Khương Nam lảo đảo một bước, ôm ngực: "Chị phải đền cho em."
Tô Dương hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế cơn giận của mình, Khương Nam thẳng thừng nói không hay, đáng tiếc đã quá muộn, Tô Dương lớn tiếng nói: "Cô còn biết sợ sao? Vừa nãy sao không bay lên luôn đi! Khương Nam, cô vì một cuộc thi mà không muốn mạng nữa đúng không?"
Chưa đợi Khương Nam trả lời, Tô Dương lại vỗ vào cánh tay cô, giọng khàn khàn, như thể thực sự tức giận: "Thế này thì chị biết ăn nói thế nào với ông nội em? Nhà em chỉ có mình em là con một, em có nghĩ đến hậu quả nếu em xảy ra chuyện không?"
Khương Nam mím môi, nhất thời không biết trả lời thế nào, cô thu lại nụ cười giả tạo, lặng lẽ nhìn Tô Dương, được Tô Dương quan tâm như vậy, cô vừa cảm thấy hạnh phúc vừa cảm thấy buồn cho nữ chính.
Bên cạnh có nhiều người yêu thương nhưng chỉ vì một tên cặn bã mà mất đi tất cả.
Điều này càng củng cố quyết tâm thay đổi kết cục của Khương Nam.
Tiểu Trần bên cạnh vội vàng kéo tay Tô Dương, nhìn về phía Khương Nam, vội vàng giải thích: "Nam Nam, đừng nghĩ nhiều nhé, chị Tô thực sự quá lo lắng cho chị nên mới mắng chị như vậy, vừa rồi chị ấy còn suýt đánh nhau với hướng dẫn viên đòi dừng cuộc thi đó."
"Em biết." Khương Nam nhìn Tô Dương, lại nói thêm: "Em biết chị Tô đối xử với em tốt nhất."
"Biết cái nỗi gì."
Tô Dương nhìn cô một lúc, quay người định bỏ đi.
Khương Nam định đưa tay kéo lại nhưng lại nghĩ chắc Tô Dương vẫn đang tức giận, nên thôi cứ để cô ấy bình tĩnh rồi giải thích sau.
Tô Dương đi được hai bước thấy không ai kéo mình, quay đầu nhìn Khương Nam: "Chết tiệt, em không giữ chị lại thật à?"
Khương Nam:...
Tiểu Trần:...
Chậc chậc, lòng dạ đàn bà khó lường.
Khương Nam thấy Tô Dương tức giận như vậy lại có cảm giác đáng yêu lạ thường, cô bỗng thấy những ngày không phải đánh trận thật tốt, mỗi người đều có thể tự lựa chọn cuộc sống cho riêng mình, những kỹ năng sinh tồn mà cô từng dùng để bảo vệ mạng sống giờ đây chỉ được đơn giản hóa thành một trò chơi trong chương trình.
Cô thấy cuộc sống như vậy cũng vui, đôi khi cô cũng tự hỏi đây có phải là cơ hội mà thời không để cho cô tận hưởng cuộc sống không?