Cưới Một Bé Hạt Dẻ

Chương 9: Rõ ràng ba tháng đầu rất ổn

Cậu ngơ ngác ngồi ở trên giường rồi mới nhận ra đã chín giờ sáng. Cậu dậy muộn rồi.

Gần đây, tình trạng buồn ngủ ngày càng nghiêm trọng. Rõ ràng ngày hôm qua cậu đi ngủ sớm và cũng rất buồn ngủ nhưng cậu đã gặp ác mộng. Trong mơ, có người đè cậu và cắn cậu, hắn cố gắng làm cho cậu ngạt thở và cơn đau đó là có thật. Cả người đổ mồ hôi nhưng cậu không thể tỉnh dậy nên chất lượng giấc ngủ rất kém.

Rõ ràng ba tháng đầu rất ổn.

Sau khi nhà họ Úc phá sản, cậu tìm được việc làm ở một cửa hàng bán hoa. Khi phát hiện mình mang thai, cậu không hề có ý định phá thai. Cậu thích trẻ con. Cha dạy cậu rằng omega cần phải sinh sản nòi giống. Cha không phải là một người cha tốt, ông đã bỏ rơi cậu để đi nước ngoài, vì vậy cậu muốn trở thành một người cha tốt và dành thật nhiều tình yêu thương cho đứa con của mình.

Trong ba tháng đầu, em bé trong bụng rất ngoan, không ốm nghén hay thèm ngủ thậm chí còn có thể làm một số công việc chuyển đồ ở cửa hàng hoa.

Nhưng sau khi kết hôn, cái bụng to ra và khi chuyển đến nhà Trịnh Đình Dương, cậu lại càng buồn ngủ hơn.

Có lẽ là vì đứa bé trong bụng đang lớn dần nên cơ thể bắt đầu có phản ứng, dường như vẫn còn quá yếu.

Úc Ngôn vỗ bụng, không nhịn được mím môi cười: "Chào buổi sáng, cục cưng."

Bụng cậu phồng lên không to lắm, có thể che khuất bằng bộ đồ ngủ rộng thùng thình nhưng thân gầy nên cậu nghĩ mình nên ăn nhiều hơn từ hôm nay.

Ngày hôm qua cậu chỉ ăn hai miếng bánh ga-tô mà chồng đã làm cho cậu. . .

Nói đến chuyện đó...

Khi cậu quay lại, món bánh ga-tô và nước ngọt ở trên tủ đầu giường đã biến mất mà thay vào đó là một cốc nước mật ong vẫn còn ấm.

Úc Ngôn không nhịn được vỗ mặt mình: "Không phải ngủ không ngon sao, vậy mà có người vào phòng cũng không phát hiện..."

Sau khi kết hôn, Trịnh Đình Dương đối xử với cậu rất tốt, rất có chừng mực, hai người rất tôn trọng nhau.

Anh sẽ cẩn thận nghiên cứu công thức nấu ăn, mua đồ ngọt để làm đồ uống trước khi đi ngủ cho cậu, bất kể cậu ăn bao nhiêu cũng không bao giờ trách móc. Anh vừa dịu dàng vừa lịch thiệp, thực sự hoàn hảo không chê vào đâu được. Cậu nghĩ rằng một người lịch thiệp như Trịnh Đình Dương khi bước vào phòng mình, chắc chắn sẽ gõ cửa.

Người ta gõ cửa hồi lâu nhưng mình vẫn ngủ say như heo ấy.

Khi nào anh đặt nước mật ong cũng không biết ...

Nghĩ đến đây, cậu không khỏi véo mặt mình, tự cảnh cáo lần sau đừng ngủ say như vậy nữa, nếu không sẽ bị người ta cười mất.

Phần lớn thời gian động dục trong mang thai đã qua nhưng tuyến thể vẫn còn nóng và hơi sưng.

Cậu chạm vào gáy mình rồi lén lấy một miếng dán từ trong áo khoác để ở trong tủ rồi dán vào.

"Ủa? Hôm nay anh không đi làm à?" Úc Ngôn ngáp một cái rồi mở cửa ra, nhìn thấy có người ở trong phòng khách.

Người đàn ông ăn mặc chỉnh tề với chiếc áo sơ mi cao cấp được ủi phẳng phiu vừa vặn với vóc dáng thon dài không làm mất đi sự mạnh mẽ, bờ vai rộng eo thon, cổ tay đeo đồng hồ Rolex. Anh đứng ở trong phòng khách cắt tỉa những cành hoa sắp héo trong bình mà khóe mắt thoáng nhìn cánh cửa mở ra, anh hơi nghiêng đầu nhìn cậu.