Bị Bạch Nguyệt Quang Đá Rồi

Chương 20

Lạc Phồn Tinh đọc lướt qua phần giới thiệu, bất giác cũng bị thu hút——

Một chú chim sơn ca nhỏ đáng thương, còn chưa kịp lớn lên đã bị mụ phù thủy độc ác bắt đi, tên của nó bị tước đoạt, cổ họng bị đầu độc câm lặng, nhưng nó không bỏ cuộc, dũng cảm đấu tranh với mụ phù thủy, dùng cổ họng khàn đặc ca hát, cuối cùng đã giành được tự do.

Một câu chuyện rất cảm động.

Rất giống truyện cổ tích, nhưng tàn khốc hơn truyện cổ tích rất nhiều.

Lạc Phồn Tinh tiếp tục lật xem.

Nhìn thấy phần bé Nhu Mễ bị mụ phù thủy bắt đi, trái tim cô cũng thắt lại.

Quả thực là một tác phẩm truyện tranh xuất sắc.

Lạc Phồn Tinh không từ chối yêu cầu của em gái.

Thậm chí, cô cũng muốn sưu tầm một cuốn.

Buổi bán sách diễn ra vào buổi chiều, sẽ không ảnh hưởng đến việc cô đi tìm Trì Cẩm Tây.

Xác định được điều này, cô gật đầu, trả lại điện thoại.

"Được."

Buổi bán sách bắt đầu lúc ba giờ chiều.

Để có được chữ ký của Nhu Mễ, Lạc Bạch Nguyệt quả nhiên không chơi điện thoại nữa.

Sau khi làm xong bài tập, em ấy trực tiếp kéo Lạc Phồn Tinh vào một nhóm chat QQ.

Tin nhắn trong nhóm lướt qua nhanh như bay, từng cái một.

Chiếc điện thoại Lạc Phồn Tinh đặt trên bàn trong nháy mắt rung lên inh ỏi.

Cầm lên xem, chưa đầy một phút, QQ đã hiển thị 99+ tin nhắn chưa đọc.

"Nhà bánh Nhu Mễ Cao? Đây là cái gì?"

Lạc Phồn Tinh cau mày, thực sự không thể hiểu được trào lưu và sở thích của giới trẻ hiện nay.

"Đây là nhóm fan chính thức của Nhu Mễ đại đại." Lạc Bạch Nguyệt cười híp mắt, ngón tay ấn ấn trên màn hình, rồi gửi riêng cho Lạc Phồn Tinh một đường link: “Chị gái, chị điền thông tin vào đây, lúc mua sách sẽ cần dùng đến."

Lạc Phồn Tinh rất hứng thú với cuốn truyện tranh 《 Dạ Oanh 》này.

Nếu có thể mua một cuốn sưu tầm, thật sự cũng không tệ.

Nghĩ vậy, cô thực sự điền thông tin của mình vào.

Nhấn xác nhận, đăng ký thành fan.

Quay trở lại giao diện nhóm chat QQ, bên cạnh ID của cô có thêm danh hiệu "Nhu Mễ Cao 1".

Đây hẳn là tên của fan.

Lạc Phồn Tinh cảm thấy khá thú vị.

Cô tìm avatar của Lạc Bạch Nguyệt nhấn vào, phát hiện con số sau danh hiệu của em ấy là 20.

Xem ra, em gái cô là fan cứng của Nhu Mễ.

Lạc Phồn Tinh tiếp tục nghiên cứu.

Cô mở không gian nhóm.

Bên trong có rất nhiều tác phẩm đồng nhân liên quan đến 《 Dạ Oanh 》, phần lớn đều do fan trong nhóm sáng tác và đăng tải.

Lạc Bạch Nguyệt đóng góp không ít tranh vẽ.

Em ấy vẽ tranh phác họa nhân vật chim sơn ca nhỏ, có khi là bé chibi dễ thương, có khi là tranh vẽ thiếu nữ, vẽ rất đẹp, có thể thấy đã bỏ không ít tâm tư.

Lạc Bạch Nguyệt hồi nhỏ từng học vẽ, nhưng không thể kiên trì, sau đó lên trung học cơ sở, người nhà rất ít khi thấy em ấy cầm bút vẽ nữa.

Bây giờ lại nhìn thấy tranh em ấy vẽ, Lạc Phồn Tinh có chút bất ngờ.

"Em vẫn đang vẽ, sao không nói với mọi người?"

"Tại sao phải nói? Nói ra chắc chắn mọi người sẽ tìm thầy về dạy em, em không muốn như vậy, em thà tự học còn hơn."

Lạc Bạch Nguyệt là đứa trẻ lớn lên trong sự yêu thương của gia đình.

Trước khi hai đứa con gái của Lạc Chân xuất hiện, em ấy là đứa trẻ nhỏ nhất trong nhà, hầu như sự quan tâm của mọi người đều đổ dồn vào em ấy.

Thẩm Như My cũng vậy.

Lạc Phồn Tinh luôn hiểu chuyện như vậy, không cần người bên cạnh, cũng có thể một mình chơi cả ngày trong khu vườn đầy bùn đất.