Trùm Cuối Linh Dị Là Vợ Tôi

Chương 1

“Ê, dậy đi, dậy mau.”

Hoàng Vi mơ màng nghe thấy ai đó gọi mình, còn cảm nhận được vai mình bị đẩy. Trong trạng thái lờ mờ, cô nghĩ chắc đến giờ phải dậy đi làm rồi, nhưng mí mắt nặng trịch, chẳng thể mở ra.

Người kia vẫn gọi liên tục. Điều này khiến Hoàng Vi cảm thấy bất an — đó là giọng đàn ông. Nhưng trong nhà cô, sao lại có đàn ông?

Ý thức được nguy hiểm, Hoàng Vi dồn hết sức lực, cuối cùng cũng miễn cưỡng mở mắt ra.

Vừa mở mắt, cảnh tượng trước mặt khiến cô ngẩn người. Trước mắt là một đám người cả nam lẫn nữ, ăn mặc quái dị như thể không thuộc về xã hội bình thường.

Hoàng Vi lập tức nhận ra, việc cô nằm ngủ không phòng bị giữa chỗ đông người này thật sự quá nguy hiểm. Vội vã bò dậy khỏi mặt đất, cô nhanh chóng chỉnh lại tóc mái, để che đi nửa khuôn mặt trước khi làm bất cứ điều gì khác.

Thật ra, Hoàng Vi không hề xấu, thậm chí còn rất xinh đẹp. Nhưng vẻ đẹp này từ nhỏ đến lớn chẳng mang lại lợi ích gì cho cô, mà ngược lại còn là nguồn cơn của vô số rắc rối. Thế nên cô đã quen sống trong bóng tối, giấu kín dung mạo, như một con rắn độc âm thầm quan sát từng động tĩnh xung quanh.

Bị gọi dậy một cách kỳ quặc, Hoàng Vi không nói lời nào. Đám người trước mặt cảm thấy lạ, bèn tụ lại bàn tán với nhau.

Cô muốn nghe họ đang nói gì, nhưng đột nhiên một giọng nói vang lên trong đầu.

Đó là giọng nói không phân biệt nam nữ, không mang bất kỳ cảm xúc nào:

[Hoàng Vi, xác nhận đã vào phó bản — ""Lời thì thầm"". Thân phận: NPC. Vai trò: Người dẫn đường.]

Ngay sau đó, hàng loạt thông tin kỳ lạ bị nhồi nhét vào trí óc Hoàng Vi. Cô lập tức nhận ra: mình đã xuyên vào sách.

Cái giọng không cảm xúc kia chính là hệ thống chủ thần, và cuốn sách cô vừa xuyên vào chính là một tiểu thuyết vô hạn lưu thuộc thể loại linh dị.

Là một nhân viên văn phòng bận rộn, Hoàng Vi hiếm khi có thời gian đọc truyện dài tập, nhưng lại tình cờ theo dõi cuốn này. Cô vừa xem xong chương mới nhất tối qua, rồi mất ý thức ngay trên giường ngủ. Khi tỉnh lại, mọi thứ đã biến thành thế này.

Cuốn tiểu thuyết đó đang ở đoạn cuối cùng, chuẩn bị bước vào màn phó bản cuối cùng mang tên ""Lời thì thầm"". Nhưng Hoàng Vi vẫn chưa đọc được chương cập nhật hôm nay, thì đã bị kéo vào đây.

Nhìn đám người kỳ quặc trước mặt, cô chợt nhận ra: bọn họ chính là các “người chơi,” còn cô là một NPC do hệ thống an bài.

Tình cảnh này thật quái lạ. Cô xuyên vào lúc nào? Là ngay trước trận chiến với Boss cuối sao?

Hoàng Vi liếc mắt qua đám người chơi, nhưng chẳng thấy bóng dáng nhân vật nam chính hay nữ chính đâu.

Tại sao ư? Vì những người chơi này nhìn đều rất bình thường. Là độc giả, Hoàng Vi biết rõ: nam chính và nữ chính luôn sở hữu vẻ ngoài vượt trội hơn người.

Cô lật xem nhiệm vụ hệ thống vừa giao, cảm thấy đầu mình đau như búa bổ.

Trong truyện, có nhân vật NPC nào làm người dẫn đường sao?

Hoàng Vi không chắc. Vì những thông tin về ""Lời thì thầm"" mà cô biết rất ít, chỉ có một điều chắc chắn: bất kỳ NPC nào xuất hiện trong phó bản này, gần như đều là quỷ.