Ngày hôm sau, theo giờ hẹn hắn ra cửa thì thấy giáo sư McGonagall đã đứng đợi gần đó. Percival đên gần rồi lễ phép chào hỏi.
- Chúng ta đi thôi. Trò nắm chặt tay ta. Sẽ có một chút không thoải mái nên trò nhớ chuẩn bị tinh thần.
Percival hơi tò mò. Có phải là dùng dịch chuyển tức thời như hôm qua không?
Giáo sư McGonagall đúng là định trực tiếp dùng Apparition. Nàng còn có công việc phải làm nên định nhanh dẫn hắn đi rồi về. Tuy để một phù thủy nhỏ thể nghiệm Độn thổ thì có hơi sớm, nhưng nhìn Percival lễ phép trầm ổn, nàng cảm thấy không có vấn đề gì.
Hắn thò tay ra nắm bàn tay của giáo sư McGonagall đưa ra. Nữ phù thủy cũng nắm chặt lại rồi vẩy đũa phép. Hai người liền biến mất khỏi nơi tại chỗ. Trong thoáng chốc đó, Percival cảm giác như mình bị nhồi nhét vào một cái ống, còn bị xoay mòng mòng như máy giặt. Còn may mà chỉ có một thoáng chốc.
Chân chạm đất, giáo sư vừa buông tay ra thì Percival liền chống lên bức tường gần đó thở hổn hển. Hắn đang cố gắng nhịn xuống cơn buồn nôn thì ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng. Giáo sư McGonagall cầm một cái bình mở nắp để gần mũi hắn. Khí thể xanh nhạt vấn vương làm hắn ngay lập tức cảm thấy dễ chịu. Percival đứng thẳng trở lại rồi quay sang nữ phù thủy.
- Cảm ơn giáo sư.
Nàng hài lòng với sự lễ phép của Percival. Đứa trẻ này hành xử mẫu mực, tâm tính cũng rất tốt. Rất ít phù thủy nhỏ nhịn xuống cảm giác khó chịu do độn thổ lần đầu tiên mà không nôn ra. Xem ra trường sẽ có một học sinh xuất sắc. Tuy có vẻ như ma lực của Percival hơi thấp, nhưng này lại không phải là vấn đề. Ma pháp cũng không phải chỉ suy xét qua ma lực. Nàng mong là đứa trẻ này sẽ được phân vào viện Gryffindor.
- Chúng ta đi thôi.
Giáo sư McGonagall dẫn Percival đến một cái quán tồi tàn. Nhìn thấy tên đường trên địa chỉ của tiệm bán đĩa nhạc với hiệu sách kế bên là Charing Cross, biển hiệu của cái quán là Leaky Cauldron thì hắn biết là đến đúng nơi rồi. Tuy Percival chưa từng đến đây nhưng hồi đó hắn mua cây guitar ở một tiệm cách đây hai con phố.
Hắn theo nữ phù thủy đi vào quán, vừa nghe giáo sư nói về ma pháp che đậy nơi này không bị người thường phát hiện. Khi nhìn thấy tình trạng bên trong thì hắn bị kinh khϊếp đến rồi. Nghe nói nơi này giống như là trạm chung chuyển quan trọng giữa hai thế giới, vậy mà để như thế này cũng được sao? Lúc nãy hắn còn tưởng bề ngoài cùng nội tại không có liên hệ. Ai ngờ được là bên ngoài tồi tàn bên trong dơ loạn. Hắn nhớ hình như trong phim cũng đâu có tới mức này.
Giáo sư McGonagall ho khan hai tiếng để lấy lại sự chú ý của Percival. Vẻ giật mình kinh khϊếp của phù thủy nhỏ làm nàng cảm thấy hơi xấu hổ. Percival cũng cảm thấy mình không nên phản ứng lớn như vậy. Hắn liền nhanh chóng điều chỉnh biểu tình trên gương mặt, làm ra vẻ bình thường như không có chuyện gì xảy ra.
- A, giáo sư. Đây lại là tân sinh năm nay sao?
Chưởng quầy vui vẻ chào hỏi giáo sư McGonagall. Qua xưng hô thì hắn biết được người này tên Tom. Chưởng quầy còn vui vẻ nói về chuyện năm nay Harry Potter nhập học. Đã qua rất lâu từ hồi hắn xem phim nên hắn cũng không nhớ được câu chuyện bắt đầu là năm nào. Tới lúc này Percival mới biết được là hắn và Harry sẽ là đồng học cùng một năm.
Đứng ở vị trí này, Percival vừa lúc nhìn thấy thang lầu lên trên. Hắn ngạc nhiên khi thấy lầu trên hình như rất sạch sẽ. Hiện tượng này quả là kỳ lạ. Nhưng nếu có điều kiện như vậy thì hắn có thể xem xét việc thuê phòng ở đây lúc nghỉ hè năm sau.
- Ta cần dùng hậu viện một chút, Tom.
Chưởng quầy liền phất tay chào hai người. Giáo sư McGonagall quen đường quen nẻo dẫn Percival ra phía sau. Nơi này có một bức tường với cái thùng rác. Giáo sư McGonagall hướng dẫn hắn nhớ vị trí viên gạch để lần sau có thể tự tới.
- Là viên này đúng không? Con đã nhớ rồi.
Nữ phù thủy cảm thấy hài lòng rồi gõ đũa phép lên viên gạch đó. Percival hưng phấn nhìn mấy viên gạch đồng loạt sắp xếp sang hai bên, để lộ ra một con đường phồn hoa phía bên kia tường.
- Chào mừng trò đến Diagon Alley.