Đối với cô mà nói, đây quả thực là sấm sét giữa trời quang.
Hôn cùng ở chung đã là chuyện thường ngày, cô chỉ cần phản kháng một chút, Tần Lệ sẽ trói cô lại, cô cũng không làm chuyện thừa thãi ấy nữa, nghĩ rằng dù sao cũng không mất miếng thịt nào, hôn thì hôn, tùy cô ấy vậy. Nhưng bây giờ...
Cô rũ mắt, hai hàng lông mày nhíu lại rối tinh rối mù: "Sao cô có thể!"
Có lẽ thái độ lảng tránh của cô quá rõ ràng, Tần Lệ hiểu lầm rằng cô đang chán ghét tất cả những gì của đêm qua, bàn tay từ trước ngực cô thẳng tiến lên trên, nắm lấy cổ cô. Động tác này cô ấy làm rất thành thục.
Tiêu Trầm Ngư hoảng sợ, trợn to hai mắt, Tần Lệ ép cô nhìn mình, ánh mắt lạnh lẽo: "Tôi hận cô như vậy, cũng không chê bai cô, ngược lại cô lại bất mãn với tôi trước."
Tiêu Trầm Ngư muốn đẩy cô ấy ra, nhưng trong đầu luôn có vài hình ảnh rời rạc lóe lên, chuyện tối qua, khiến cô không cách nào ra tay với Tần Lệ nữa.
"Nếu hận tôi, tại sao lại làm chuyện đó với tôi? Chẳng phải cô thích Tiêu Nguyên Li sao?"
Tần Lệ bóp chặt tay hơn, đầu ngón tay đều đã trắng bệch, trả lời một đằng hỏi một nẻo: "Tôi đương nhiên hận cô, hận đến mức muốn cô chết đi, sao cô còn chưa chết?"
Tiêu Trầm Ngư vội vàng đưa tay gỡ năm ngón tay của cô ấy ra.
Bóp thêm chút nữa thật sự toi mạng mất.
Tần Lệ im lặng nhìn cô, thuận thế để cô thoát ra.
Tiêu Trầm Ngư tính tình không tốt, luôn là kiểu người thích gây sự với trời với đất với không khí, năm đó con chó lông vàng trong nhà cô bởi vì quá thân thiết với Tần Lệ đang ở nhờ, bị cô mắng đến mức trầm cảm cả năm trời.
Nhưng đến bây giờ, cô ngay cả lập trường để nổi giận cũng không có.
Giận dữ qua đi, sắc mặt Tần Lệ lại có chút thê lương không rõ, bàn tay đặt lên sau gáy Tiêu Trầm Ngư, đầu ngón tay xoa nhẹ chân tóc, một lát sau, đột nhiên nắm lấy tóc cô.
Tiêu Trầm Ngư bị ép ngẩng mặt lên, không nhịn được nữa.
Nhưng ngay khi cô sắp bùng nổ, Tần Lệ phẫn hận lại cam chịu… hôn lên môi cô.
"Tiêu Trầm Ngư, đối xử với tôi như tối qua."
Tiêu Trầm Ngư giật mình tỉnh giấc khỏi cơn ác mộng, mồ hôi đầm đìa, không ngừng thở dốc.
Nhìn cách trang trí trong phòng, cô nhắm mắt lại, trái tim nguội lạnh lại nóng lên một chút.
May mà là mơ.
Xuống giường uống ngụm nước, cô lại không khỏi thắc mắc, sao lại mơ thấy giấc mơ kỳ lạ như vậy?