Cô lạnh lùng nhìn Lưu Phương Đức, trong lòng hiểu rõ, trước đây Giang Úy Nhiên chưa từng bạc đãi Lưu Phương Đức, lương thưởng đều ở mức cao nhất. Ngược lại là Lưu Phương Đức, thấy Giang Úy Nhiên diễn xuất kém cỏi, lại thường xuyên lén lút chuyển tài nguyên của Giang Úy Nhiên cho những nghệ sĩ khác của mình.
Dù sao nguyên chủ có nhiều tài nguyên, đầu tư nhiều cũng không nổi tiếng, chi bằng chia cho người khác. Lúc đầu Lưu Phương Đức không dám làm trắng trợn, sau này thấy Giang Úy Nhiên không để tâm lại ham chơi, thì càng yên tâm hơn.
Bây giờ nhìn những kịch bản rác rưởi này, Hòa Tụng đập bàn, ném kịch bản vào mặt Lưu Phương Đức.
"Đây là kịch bản mà quản lý vàng của công ty anh chọn sao? Anh chọn bằng chân à? Còn có mấy hợp đồng quảng cáo này, lúc trước trên hợp đồng đã ghi rõ ràng chỉ nhận hàng cao cấp! Lần trước và cả lần trước nữa, anh đã đưa quảng cáo của Pink World cho Phương Kỳ, anh tưởng tôi không biết sao?"
Vẻ mặt khinh thường của Lưu Phương Đức cứng đờ, anh ta không ngờ Giang Úy Nhiên lại biết chuyện, vội vàng giải thích với Hòa Tụng, "Đó không phải... dạo trước cô nói bận quá sao, tôi muốn cho cô nghỉ ngơi nhiều hơn, hơn nữa, cô có nhiều hợp đồng quảng cáo như vậy, chia cho người khác một hai cái cũng không sao. Kịch bản không hài lòng, ngày mai tôi sẽ đưa kịch bản khác đến."
Hòa Tụng đã quen với kiểu người hai mặt như thế này, chỉ có thái độ cứng rắn hơn hắn, mới không bị coi là kẻ ngốc.
"Tài nguyên là của tôi, tôi quyết định, chia hay không là việc của tôi. Đến lượt anh quản lý sao? Lưu Phương Đức, anh bị sa thải rồi, từ hôm nay trở đi anh không còn là quản lý của tôi nữa."
Lưu Phương Đức sững người, không thể tin nổi, thường ngày dù anh ta có làm gì, Giang Úy Nhiên cũng đều nhắm mắt cho qua, không ngờ lần này cô lại làm thật.
Giang Úy Nhiên không có đầu óc, diễn xuất cũng kém, nhưng có danh hiệu vị hôn thê của Mạc Khinh Nhiễm, công ty vẫn sẽ nâng đỡ cô, không nổi tiếng cũng không sao, chỉ cần làm vị đại tiểu thư này vui là được.
Vì vậy địa vị của Lưu Phương Đức trong công ty cũng tăng lên nhờ làm quản lý của Giang Úy Nhiên. Những nghệ sĩ khác đều tìm cách lấy lòng anh ta, chỉ cần một chút tài nguyên mà Giang Úy Nhiên không cần cũng đủ khiến nhiều người tranh giành.
Nếu Giang Úy Nhiên thật sự sa thải mình, vậy thì anh ta sẽ trở thành trò cười trong công ty.
Anh ta nặn ra nụ cười nịnh nọt, trông rất buồn cười trên khuôn mặt béo ú, "Úy Nhiên à, chắc chắn là cô hiểu lầm tôi rồi, tôi đều là vì sự nghiệp của cô mà thôi. Nếu cô đã nói như vậy, là tôi sai rồi, lần sau tôi nhất định sẽ hỏi ý cô trước..."
Hòa Tụng trực tiếp ngắt lời: "Tôi nói sa thải, không phải nói đùa, lát nữa tôi sẽ nói với công ty, chấm dứt hợp đồng với anh."
"Giang Úy Nhiên! Cô đừng có không biết điều," Lưu Phương Đức đứng dậy trừng mắt nhìn cô, "Cô là do một tay tôi dẫn dắt đấy."
Hòa Tụng thấy buồn cười, nghe câu này cứ như Lưu Phương Đức rất quan tâm đến Giang Úy Nhiên, mặc kệ Giang Úy Nhiên dính đầy scandal cũng không PR, còn giới thiệu các hot girl cho cô, đúng là tú bà trá hình.
"Tôi nghĩ đổi quản lý khác, mới là vì sự nghiệp của tôi. Lưu Phương Đức, trước kia tôi đối xử với anh không tệ, nếu tôi không có hôn ước với Mạc Khinh Nhiễm, anh đã bỏ tôi từ lâu rồi."
Lưu Phương Đức cười khẩy, "Nếu không phải cô may mắn, Mạc đại tiểu thư sao có thể để ý đến cô, đừng tưởng có hôn ước là lên mặt được, còn chưa kết hôn đâu, tôi cá là mấy hôm nữa cô sẽ bị Mạc gia đá ra ngoài."
Hòa Tụng nhún vai, "Dù kết hôn hay không, ít nhất bây giờ tôi vẫn chưa bị đá, sa thải một quản lý chướng mắt, không phải chuyện khó." Cô khẽ nhếch môi, nụ cười xinh đẹp khiến Lưu Phương Đức sững người.
"Anh tin hay không, tôi có thể khiến anh bị cấm cửa trong giới này?"
*
Tác giả có lời muốn nói:
Hòa Tụng bá đạo khi nào mới thân mật với vợ yêu vậy~