Mãn Cấp Đại Lão: Kỳ Ảo Dị Thế Trò Chơi

Chương 5.1: Lúc gặp hoạ thì tranh thủ kiếm lời

Sau khi làn khói dày đặc từ cái chết của Dạ Ma tan đi, Diệp Miểu và nhóm nhỏ của Chu Thành đều đã rời đi. Đám người đứng xem mong muốn được chiêm ngưỡng diện mạo của các đại thần đã thất vọng tràn trề, rồi tiếc nuối lần lượt rời đi.

Diệp Miểu cố tình tránh xa những khu vực đông đúc, chọn đường vòng về lại chiếc xe di động của Hồ Hạo và Miêu Lâm. Cặp vợ chồng này ngủ rất say, không hề hay biết gì về những sự kiện động trời ngoài kia.

Diệp Miểu nằm lại trên giường, mở giao diện và bắt đầu xem xét kỹ các kỹ năng mới.

Trong trò chơi “Kỳ Ảo Dị Thế”, hiệu quả cụ thể của hầu hết các kỹ năng phụ thuộc vào thuộc tính của người chơi, vì vậy các thẻ kỹ năng không thể đưa ra giá trị cụ thể. Chỉ khi học xong, chúng mới hiển thị các chỉ số phù hợp với người chơi.

Bây giờ, thông tin về hai kỹ năng cô vừa học trở thành:

[Mộng Ám Xâm Lấn]

[Chất lượng: Tím]

[Mô tả: Thẻ kỹ năng gây hiệu ứng tiêu cực, nỗi sợ hãi do Mộng Ám mang đến sẽ bao phủ kẻ thù của bạn, khi kích hoạt, nó sẽ gây sát thương liên tục cho kẻ địch trong phạm vi 3m, mỗi giây trừ đi 300 điểm máu. Nếu kẻ địch rời khỏi phạm vi tấn công trong 5 giây, hiệu ứng tiêu cực sẽ biến mất.]

[Bạo Kích]

[Chất lượng: Xanh]

[Mô tả: Khi tấn công, có 30% cơ hội gây ra sát thương bạo kích 300% cho kẻ địch.]

“Cũng tạm ổn.” Diệp Miểu tự lẩm bẩm.

Sát thương -300 mỗi giây từ Mộng Ám Xâm Lấn nhìn qua có vẻ không cao, nhưng nếu kéo dài thì cũng tích tụ thành một con số lớn. Hơn nữa, "Hiệu ứng tiêu cực biến mất sau 5 giây nếu kẻ địch rời khỏi phạm vi tấn công" có nghĩa là, dù kẻ địch chỉ vào rồi lại ra ngay trong một giây, họ vẫn sẽ bị tổn thất ít nhất 1500 điểm máu.

Hiện tại, tận thế mới chỉ bắt đầu, điểm máu của người chơi còn không cao lắm, kỹ năng như thế này đủ để khiến những kẻ có ý đồ xấu tránh xa cô. Và nếu cô đi đánh quái, việc quái bị tổn thất máu liên tục cũng giúp cô tiết kiệm được không ít công sức.

Còn về Bạo Kích, giá trị sau khi học xong khiến cô càng hài lòng hơn. Mô tả ban đầu của thẻ là "Có 30% cơ hội gây ra sát thương bạo kích 150%-300% cho kẻ địch", nhưng vì Chiến Đấu Thuật của cô đã đạt cấp tối đa, hệ thống tính toán sát thương đã tăng lên mức tối đa 300%, khiến sức tấn công của cô tăng vọt.

Thỏa mãn tắt giao diện, Diệp Miểu an tâm chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau, cô tỉnh dậy giữa âm thanh và mùi thơm của món thịt xông khói do Miêu Lâm làm. Cô mở mắt ngồi dậy, vừa lúc Hồ Hạo cũng vừa quay lại sau khi đi thu thập tài nguyên:

“Vợ ơi, anh phải kể cho em một chuyện lớn đây!”

Hồ Hạo vội vã nói, Miêu Lâm không khỏi quay lại nhìn: "Có chuyện gì vậy?"

Hồ Hạo nói: "Dạ Ma đã bị gϊếŧ rồi!"

"Á?!". Miêu Lâm kinh ngạc vô cùng, "Ai gϊếŧ vậy?!"

"Không biết, nghe nói đầu tiên có một đại thần cận chiến xông lên, sau đó lại có một đám đại thần cung thủ phối hợp từ xa. Nhưng trời tối quá, người thường không dám lại gần, không ai nhìn thấy mặt."

Hồ Hạo nói vậy, nhưng bất giác quay đầu nhìn về phía Diệp Miểu. Miêu Lâm cũng quay sang nhìn Diệp Miểu, thấy Diệp Miểu đang dụi mắt, vẻ mặt ngơ ngác: "Nhìn tôi làm gì? Không phải tôi đâu, tôi còn chẳng biết Dạ Ma xuất hiện lúc nào… Tối qua có xuất hiện không? Các bạn nghe thấy không?"

Dưới vẻ mặt ngây thơ và tóc đuôi ngựa của cô, trông cô thật sự rất chân thành.

"Không." Cặp vợ chồng nhìn nhau, nghi ngờ biến mất.

Diệp Miểu chẳng thèm để ý, xuống giường, mở ba lô, lấy ra một lọ thủy tinh tròn. Cái lọ chỉ bằng bàn tay, bên trong là chất lỏng màu hồng nhạt.

Diệp Miểu đưa cho Miêu Lâm: "Cái này cho chị."

"Chuyện gì vậy?" Miêu Lâm khó hiểu nhận lấy, lập tức xuất hiện mô tả đồ vật.

[Đồ vật: Thuốc phục hồi]

[Chất lượng: Xanh]

[Mô tả: Chữa trị các hiệu ứng tiêu cực gây ảnh hưởng đến bản thân.]

Miêu Lâm lộ vẻ vui mừng, suy nghĩ một chút rồi lại ngập ngừng: "…Cho tôi á? Cái này có phù hợp không?"

"Không sao đâu." Diệp Miểu nói, "Tôi không thể ở nhà chị mà không trả gì, nhưng tiền vàng trong người không nhiều, tối qua tôi đang nghĩ cách trả tiền phòng mà quên béng cái này."