Sinh Viên Quân Đội Nhưng Đam Mê Làm Ruộng

Chương 13: Tổng kiểm tra quân sự

Trong lúc chờ đợi, học sinh xung quanh bắt đầu bàn tán.

"Hôm qua tôi đo được 63 điểm, mẹ tôi bắt uống nước hầm gà nguyên ngày, không biết hôm nay có lên nổi 65 không?"

"Ha ha, nước hầm gà của cậu có bỏ Ngưng Phách Đan vào không đấy?"

"Nếu tôi có tiền mua Ngưng Phách Đan, còn cần uống nước hầm gà sao?"

"Thôi bỏ mấy cái mẹo dân gian đó đi. Muốn nâng cao thể chất, chỉ có hai cách: Một là tập luyện khắc khổ, hai là đốt tiền uống thuốc. Ngoài ra đều là mê tín hết!"

Giữa tiếng bàn tán, hai nhân vật hot nhất trong trường đồng loạt xuất hiện.

Một nam sinh cao lớn, vạm vỡ, chính là Vu Hồng Nguyên, người cùng lớp với Lê Dạng. Cậu ta bước đi với dáng vẻ ngạo nghễ, khoác một bộ đồ thể thao màu đen, từng khối cơ bắp rắn chắc nơi ngực và bụng thấp thoáng lộ ra.

Bên cạnh cậu ta là một nữ sinh cao ráo, dáng người thẳng tắp: Phương Sở Vân. Dù vóc dáng không cao bằng Vu Hồng Nguyên, song cũng không dưới 1m80.

Thế nhưng, khí thế của cô ấy lại hoàn toàn áp đảo đối phương.

Cặp chân dài thẳng tắp, sống lưng thẳng đứng, đôi mắt sắc lạnh… Tất cả khiến người ta không thể không dời ánh nhìn về phía cô ấy.

Giữa đám đông vang lên vài tiếng hít thở gấp gáp, rồi một giọng nữ phấn khích ré lên:

"A a a! Chị Phương gϊếŧ tôi đi!"

"Vu Hồng Nguyên đi bên cạnh chị Phương, trông y như vệ sĩ riêng vậy."

Vu Hồng Nguyên cũng có fan riêng, nghe vậy lập tức phản bác:

"Làm màu gì chứ! Tôi vừa phá mốc 85 điểm thể chất, có thể nghiền nát Phương Sở Vân!"

"Cũng chỉ là nhờ thuốc thôi, đắc ý cái gì?"

"Hừ! Cả nhà Phương Sở Vân đều là Chấp Tinh Giả, cậu có chắc cô ta chưa từng uống thuốc không? Hơn nữa, uống Ngưng Phách Đan thì sao? Đây là đan dược do Học viện Trảm Tinh nghiên cứu, ai có bản lĩnh thì uống thôi!"

"Dù là thuốc hay luyện tập, kết quả đều như nhau. Hơn ai kém ai chứ? Nhà anh Vu không có ông cha Chấp Tinh Giả cấp 5 hay bà chị cấp 3, nhưng nếu có, tôi đảm bảo anh Vu cũng vượt mốc 90 điểm thể chất từ lâu rồi!"

"Cười chết! Liên quan méo gì đến gia đình? Vu Hồng Nguyên có tự giác, có chăm chỉ như Phương Sở Vân không? Cách tăng cường thể chất đã được công khai từ lâu, chẳng phải chỉ là khổ luyện đến chết thôi sao? Nhưng thử hỏi có bao nhiêu người thực sự làm được? Ai cũng chỉ muốn tìm cách ăn gian thôi!"

Tranh cãi giữa hai phe nhanh chóng leo thang, ai cũng có lý lẽ riêng của mình, không ai chịu thua ai.

Mãi đến khi tất cả học sinh đã hoàn tất đăng ký, giáo viên giám sát bước vào sân, bầu không khí mới dần lắng xuống.

Tổng kiểm tra quân sự là một sự kiện quan trọng được tổ chức mỗi năm một lần. Các giáo viên giám sát đến từ Sở Giáo dục Tỉnh sẽ mất hơn một tháng để đến từng trường kiểm tra, đảm bảo tính công bằng trong quá trình đánh giá.

Hiệu trưởng Trường Số 1 Hoàng Thành đích thân ra tiếp đón đoàn kiểm tra. Hiệu trưởng Tôn vốn nghiêm túc và ít nói, lúc này lại tỏ ra vô cùng cung kính.

Người đứng đầu nhóm giám sát là một người đàn ông trung niên, tên Trần Tường Vinh, đeo một cặp kính gọng vàng. Ông ta khẽ đẩy kính lên, rồi chậm rãi hỏi:

"Hiệu trưởng Tôn, nghe nói năm nay trường ông có hai học sinh rất triển vọng?"

Hiệu trưởng Tôn lập tức đáp lời:

"Đúng vậy, Chủ nhiệm Trần! Một em tên là Phương Sở Vân, một em tên là Vu Hồng Nguyên. Theo kết quả tự kiểm tra gần nhất, điểm thể chất của các em ấy lần lượt là 85 và 86."

"Phương Sở Vân? Chị của em ấy là…?"

"Đúng đúng, là Phương Túc Vân, hiện đang theo học tại Học viện Quân sự Trung Đô, đã đạt đến Chấp Tinh Giả cấp 3!"

Trần Tường Vinh khẽ ho một tiếng, rồi trầm giọng nói:

"Hóa ra là em gái của Phương tinh sư… Nhìn kỹ thì cũng có vài phần giống đấy."

Trong xã hội này, Chấp Tinh Giả có địa vị cực kỳ cao. Những thành phố nhỏ như Hoàng Thành, chỉ cần có một Chấp Tinh Giả cấp 1 hay cấp 2 đã đủ khiến người dân kính nể. Ngay cả Trần Tường Vinh đến từ Sở Giáo dục Tỉnh, cũng chỉ mới đạt cấp 3 sơ cấp.

Thế nhưng dù cùng là cấp 3, ông ta vẫn phải tôn xưng Phương Túc Vân một tiếng "Tinh sư". Không còn cách nào khác, một người 50 tuổi mới lên cấp 3, gần như không còn cơ hội thăng cấp. Còn một người chỉ mới 20 tuổi đã đạt cấp 3, đó là thiên tài, là kỳ vọng của cả giới Chấp Tinh. Một người như vậy, tương lai có khả năng bước lên hàng tông sư, thậm chí còn có thể vươn xa hơn.