Mỹ Nhân Câm

Chương 3

Nhiễm Tuyết hỏi: "Chị có yêu em không?"

Ngu Thính hơi sửng sốt, sau đó cười, nhẹ nhàng thốt ra: "Yêu chứ."

Cô dựa lưng vào cột, rũ mắt, tùy ý nghịch ngón tay: “Bảo bối, sao lại hỏi như vậy? Ở bên đó không vui sao?"

Nhiễm Tuyết nói: "Không phải..."

"Có tâm sự phải nói ra, đừng để chị suy nghĩ nhiều có được không? Yêu em." Ngu Thính dịu dàng dỗ dành cô.

"Ngu Thính..." Nhiễm Tuyết đánh liều: "Em yêu người khác rồi."

"Xin lỗi."

【Đợi mấy ngày nữa, em về nước rồi, em sẽ tự nói với họ.】

【Xin lỗi.】

Mấy tin nhắn treo trên khung chat, rõ ràng chưa qua bao lâu, đã hoàn toàn nguội lạnh. Lạnh lùng mà đơn giản cho thấy sự kết thúc của một mối tình.

Hình như là kết thúc rồi...

Ban đầu nhóm người ồn ào náo nhiệt đã giải tán, trong quán bar không còn mấy người, so ra có chút yên tĩnh. Ngu Thính và một cô gái tóc đỏ cùng nhau dựa lưng vào quầy bar.

Cô gái tóc đỏ vuốt ve thành ly rượu, tay cầm điện thoại sáng màn hình xem, lại liếc nhìn biểu cảm của Ngu Thính —— lạnh lùng quá, vô cảm quá, trông không giống chuyện gì to tát.

Ngón cái ấn màn hình lướt lên trên, lười biếng lại hiếu kỳ, xem lịch sử trò chuyện trước đây của họ. Hóa ra tần suất nhắn tin của họ còn lạnh nhạt hơn cả phản ứng của Ngu Thính.

Gần đây hầu như mấy ngày mới nhắn tin một lần, nội dung trò chuyện cũng rất đơn giản, ăn cơm chưa? Đang làm gì? Quan tâm bình thường và qua loa mà thôi.

Thái độ của đối phương đa phần lạnh nhạt máy móc, thỉnh thoảng nhiệt tình thoạt nhìn giống như ý thức được mình lạnh nhạt với đối phương quá nhiều, bù đắp áy náy, rất nhanh lại biến mất. Nhiệt tình đối mặt với "tình cũ" không duy trì được lâu.

Sự rạn nứt của mối quan hệ bắt đầu... có lẽ có thể truy nguyên lại hai ba tháng trước, lúc Nhiễm Tuyết mới ra nước ngoài, nhiệt tình với Ngu Thính dần dần phai nhạt.

Bạn gái mới có hai tháng đã thay lòng đổi dạ, hơn nữa còn thẳng thắn đề nghị chia tay, thú nhận rằng tôi yêu người khác rồi, đối với người phụ nữ như Ngu Thính mà nói...

"Thật là... không lừa tôi." Cô gái tóc đỏ trả điện thoại cho Ngu Thính bên cạnh, ngẩng đầu, cười híp mắt nhìn cô, trong nụ cười lộ ra một chút khó tin và vui sướиɠ trên nỗi đau của người khác —— nghe điện thoại xong Ngu Thính mất hết hứng thú, cô ấy còn không tin Ngu Thính bị đá, dù sao sao có thể chứ?

Đó là Nhiễm Tuyết, là người từ nhỏ cùng Ngu Thính thanh mai trúc mã, sau khi Ngu Thính về nước theo đuổi cao điệu, vất vả lắm mới được toại nguyện trở thành bạn gái của Ngu Thính - Nhiễm Tuyết.