Vân Thành, giữa mùa xuân và mùa hạ.
Quán bar "hear" nằm ở một góc khuất sau vẻ phồn hoa của Vân Thành, diện tích không lớn, trang trí độc đáo. Tấm biển hiệu sáng đèn lặng lẽ treo trước cửa, màn đêm tĩnh mịch, nó tỉnh táo giữa màn đêm mờ mịt, thần bí, đầy sức hút. Giống như là nơi tiếp đãi những người không thể đi vào giấc ngủ, Ngu Thính là chủ nhân của nó.
Chủ nhân của nó, mọi người đều biết, xinh đẹp mê người, nhưng lại là kẻ ăn không ngồi rồi, hành tung bất định, muốn gặp được không phải dễ.
Đêm nay, cô ở đây.
Ngu Thính thích náo nhiệt, vì vậy trên ghế lô vây quanh rất nhiều người, người quen có, người lạ có, quen hay không quen đều có thể hòa nhập trong bầu không khí này.
Thoải mái, nhàn nhã, thả lỏng, lướt qua một số ánh mắt có mục đích và một số người mượn rượu giải sầu. Nhưng Ngu Thính không thể say, uống nhiều cũng không đỏ mặt. Cô thường chống chân ngồi dựa lưng, tùy hứng mà nhiệt tình quan sát tất cả.
Cô là người đồng tính, thích phụ nữ, yêu qua rất nhiều người, đều là phụ nữ. Những người ngồi đây cũng đều là phụ nữ, đủ loại phụ nữ, phụ nữ trong giới, phụ nữ hâm mộ mà đến.
Cho nên... đây là một quán bar đồng tính nữ.
"A Thính. Có thể gọi cô như vậy không?"
"Hay là gọi cô là chị Ngu? Cô hình như... lớn hơn tôi năm tuổi, gọi chị nghe hay hơn, đặc biệt phù hợp với tôi và cô... và cô..." Vốn cách mấy người, cô gái tên Tiểu Nghi không biết làm thế nào chen đến bên cạnh Ngu Thính, mang theo chút say khướt làm nũng đáng thương, sáp lại gần Ngu Thính.
"Tôi và cô cái gì?" Ngu Thính hỏi.
Tiểu Nghi từ đầu đã len lén liếc nhìn Ngu Thính, mượn rượu làm càn, nói lung tung: "Cảm giác mập mờ giữa tôi và cô... gọi chị mờ ám hơn."
Ngu Thính cong đôi mắt cười, cười rất dịu dàng, mặc kệ cô gái dựa vào người mình. Thỉnh thoảng giơ tay vỗ vỗ sau vai hơi nóng của cô, giống như đang an ủi: "Trước đây cô từng quen biết tôi à?"
"Biết ạ." Tiểu Nghi nói: "Gặp ở tiệc sinh nhật của Thời Nghi, chúng ta có rất nhiều bạn chung."
Ngu Thính nhướng mày: "Thời Nghi là bạn gái cũ của tôi."
Tiểu Nghi vội vàng: "Tôi biết, hai người chẳng phải chia tay lâu rồi sao? Hình như cô ấy cũng có bạn gái mới rồi!"
Ngu Thính tán thành cười với người trong lòng: “Đúng vậy."
Ngu Thính trước nay luôn ân cần, quan tâm hỏi: "Sao lại uống nhiều như vậy, là vì gặp chuyện phiền lòng gì sao?"
"Không phải, là để lấy can đảm..."