Nhân Duyên Trời Ban, Thật Giả Thiên Kim Ở Bên Nhau

Chương 19

Nam Tân Kiều lúc này mới vui vẻ, cô đi đến trước mặt Triệu Manh, sửa động tác cho cô ấy. "Chỗ này động tác đá chân không đủ lớn, ở đây lại quá mềm mại, đúng đúng đúng, chính là như vậy."

Trong số mấy người này, chỉ có Tề Ninh và Triệu Manh là có nền tảng vũ đạo kém, cuối cùng Thành Ngọc Ninh chỉ có thể lôi hai người họ ra huấn luyện riêng, còn chỉ định Nam Tân Kiều đang rảnh rỗi không có việc gì đi cùng.

"Nhưng mà tớ vẫn không cảm xúc a! Cậu không dạy tớ sao?"

[Dạy cô ấy, hôn môi dạy cô ấy.]

[Lầu trên im miệng, đừng dọa con gái tôi sợ.]

"Vấn đề của cậu tối chúng ta lại nói." Thành Ngọc Ninh nghĩ rất lâu, cảm thấy ở đây không thích hợp để bồi dưỡng cảm xúc cho Nam Tân Kiều.

"Được thôi!"

[Tổ tiết mục tôi khuyên các người, buổi tối hãy quay cho tốt, tôi muốn xem!]

Sau một ngày luyện tập, ngoại trừ hai hộ khó khăn, những người khác về cơ bản đều có thể nhảy mượt mà, ngày mai và ngày kia chỉ cần hoàn thiện thêm chi tiết là được.

Sau khi tan học, Thành Ngọc Ninh đúng giờ đến phòng của Nam Tân Kiều, cô nhìn Nam Tân Kiều vẫn nằm ườn ra đó, bất đắc dĩ lắc đầu: “Cậu mệt đến mức này sao?"

"Tớ rất tuyệt vọng a cục cưng, cái thế giới này một chút linh khí cũng không có, tu vi của tớ, công pháp của tớ, đều không dùng được, tớ bây giờ chính là một đứa nhỏ đáng yêu vô dụng, sau này chỉ có thể gặm cậu thôi."

Thành Ngọc Ninh nghe những lời này của cô, đột nhiên hiểu ra điều gì đó, cô có chút đau lòng, cúi người, sờ đầu Nam Tân Kiều: “Cho cậu gặm được chưa?"

Nam Tân Kiều ngồi dậy, ôm eo Thành Ngọc Ninh, lau nước mắt lên người cô, giờ khắc này cô mới thật sự nhận ra mình không thể quay về được nữa, bây giờ cô chỉ có thể sống tốt ở thế giới này.

Cô ngẩng đầu ngoan ngoãn nhìn Thành Ngọc Ninh: “May mà có cậu."

"Có người trước kia không nói như vậy." Thành Ngọc Ninh cố ý trêu chọc cô.

"Người nào cơ? Chắc chắn không phải là tớ." Nam Tân Kiều cười ha ha: “Không phải muốn bồi dưỡng cảm xúc sao? Mau dạy tớ đi, bất quá một bài hát chủ đề cần cảm xúc làm gì? Cũng đâu phải yêu đương!"

"Cậu đen mặt không cảm xúc nhảy múa mà đẹp sao? C vị nào không ngọt ngào xinh đẹp chứ."

"Tớ lại không muốn làm C vị." Nam Tân Kiều bĩu môi.

"Vậy cậu cứ xấu xí như vậy đi." Thành Ngọc Ninh lười để ý đến cô.

"Tớ học là được chứ gì?"

Một đêm này, Nam Tân Kiều bị Thành Ngọc Ninh nhìn chằm chằm, gần như phải treo nụ cười giả tạo lên mặt, như vậy thì việc quản lý biểu cảm của cô mới coi như đạt tiêu chuẩn, còn về động tác vũ đạo, Thành Ngọc Ninh cầm tay chỉ việc, dẫn cô nhảy N lần, khiến cô mặt đỏ tới mang tai.

Ngày hôm sau lúc ăn sáng, Nam Tân Kiều hung hăng cắn bánh bao, nhưng khi Triệu Manh đi tới, trong nháy mắt, cô liền trưng ra nụ cười giả tạo, Triệu Manh sợ tới mức suýt chút nữa không cầm chắc được đĩa thức ăn.

"Tình hình gì vậy? Cậu thay đổi biểu cảm cũng nhanh quá đi." Triệu Manh cảm thán, đây chính là huấn luyện đặc biệt của Thành lão sư sao?

"Cậu không biết cái người phụ nữ lòng dạ đen tối Thành Ngọc Ninh kia đáng sợ đến mức nào đâu, cô ấy ép tớ cười cả một đêm, tớ bây giờ nhìn ai cũng muốn cười giả tạo, hoàn toàn không khống chế được."

Nam Tân Kiều cười giả tạo lau nước mắt.

"Ép thế nào có thể kể chi tiết ra không?" Triệu Manh đã hóa thân thành fan couple, cầm điện thoại lén mang vào, trở thành đại lão trong super topic của couple Tân Ngọc.