Nhân Duyên Trời Ban, Thật Giả Thiên Kim Ở Bên Nhau

Chương 10

“A, cảm giác không có cơ hội rồi!”

Nam Tân Kiều hoàn toàn không để ý, cô nhìn chằm chằm về phía Thành Ngọc Ninh, cúi đầu thấp hơn, sợ bị phát hiện, dáng vẻ hùng hổ lúc rời đi đã không còn, cuối cùng cô cũng biết cảm giác lạnh lẽo kia từ đâu tới, chính là từ tảng băng lớn Thành Ngọc Ninh đang quét về phía cô!

Thành Ngọc Ninh nhìn dáng vẻ sóc chuột của cô không nhịn được nhếch khóe miệng, cô thu hồi tầm mắt: “Bây giờ màn trình diễn đầu tiên của các bạn sẽ bắt đầu, chúng tôi sẽ dựa vào biểu hiện cá nhân của các bạn để chấm điểm, chia 101 người có mặt thành lớp A, lớp B, lớp C và lớp F.”

“Các thí sinh, bây giờ phần thi cá nhân chính thức bắt đầu!” Quách Giai Kỳ vừa dứt lời, cuộc thi tuyển chọn chính thức bắt đầu.

Các thí sinh đều chuẩn bị tiết mục sở trường của mình, thông qua tìm hiểu và xem tướng ngắn ngủi, Nam Tân Kiều cũng biết sơ qua những nhân vật khá lợi hại trong số này, vũ công (Dance) của Thiên Vận - Lộc Thi Dương, Rapper Tề Ninh, ca sĩ (Vocal) của Phi Nhĩ - Lưu Vân Việt, vũ công (Dance) Diệp Kỳ, còn có cô bé đáng yêu Triệu Manh bên cạnh cô.

Quả nhiên giống như Nam Tân Kiều nghĩ, mấy thí sinh đầu tiên về cơ bản đều được chia vào lớp C và lớp F, mãi đến khi Lộc Thi Dương bước ra, mới bắt đầu có sự thay đổi.

“Xin chào các huấn luyện viên, em là Lộc Thi Dương của Thiên Vận, sau đây là phần trình diễn tài năng của em.”

Nói xong, dưới sự ra hiệu của ban huấn luyện viên, Lộc Thi Dương bắt đầu biểu diễn, cơ thể mềm mại uyển chuyển không ngừng, tuỳ ý lộn nhào, động tác đứng dậy sát đất khiến các thí sinh dưới khán đài không ngừng thốt lên kinh ngạc.

Nam Tân Kiều không thể rời mắt, eo của các cô gái sao có thể mềm mại như vậy, ngưỡng mộ quá đi.

“Cảm nhạc rất tốt, độ khớp với vũ đạo cũng rất tốt, cá nhân tôi rất thích.” Ngụy Minh Vũ gật đầu, anh ấy là vũ công (Dance) xuất thân, có thể nhìn ra cô ấy có công lực rất sâu.

“Kết quả chúng tôi đưa ra là lớp A, chúc mừng thành viên lớp A đầu tiên.”

Sân khấu đầu tiên rất tốn thời gian, nhưng cũng giống như Nam Tân Kiều dự đoán, mấy người cô vừa nghĩ đến đều thuận lợi vào lớp A, cô vươn vai, chống cằm, có chút buồn ngủ.

“Tiếp theo thí sinh tự do Nam Tân Kiều.”

“Có kịch hay để xem rồi, vị này chính là đối thủ trời sinh của Ảnh hậu Thành Ngọc Ninh.”

“Đánh nhau đi, đánh nhau đi!”

“Nam Ảnh hậu, không, là Thành Ảnh hậu.” Quách Giai Kỳ che miệng cười khẽ một tiếng: “Vị này chính là em gái tốt của cô nhỉ.”

Lúc đầu Nam Gia tuyên bố với bên ngoài Nam Tân Kiều là em gái của Thành Ngọc Ninh, nếu không phải nguyên chủ ra làm loạn, có lẽ cũng sẽ không khiến Thành Ngọc Ninh khó xử như vậy.

“Đúng vậy, chính là em gái tốt của tôi.”

Thành Ngọc Ninh lạnh lùng liếc Quách Giai Kỳ một cái, người này và cô không hợp nhau đã lâu, ở đây châm chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ cái gì, cho dù cô và Nam Tân Kiều quan hệ không tốt cũng không đến lượt cô ta lên tiếng.

Nam Tân Kiều sắp khóc rồi, cô vừa rồi trong giấc mơ, à không, trong đầu suy nghĩ rất lâu xem có thể biểu diễn cái gì, cuối cùng cô phát hiện, cô đều không biết.

Cô lên sân khấu, cầm micro ngơ ngác nhìn Thành Ngọc Ninh, vẻ mặt có chút đáng thương, giống như đang kêu gọi nhà tài trợ ôm một cái: “Xin chào mọi người, tôi tên Nam Tân Kiều, tôi hát cho mọi người nghe một bài hát nhé!”