Xinh Đẹp Nữ Xứng Với Luyến Tổng [Xuyên Nhanh]

Thế giới 1 - Chương 34: Nữ xứng xinh đẹp của luyến tổng

Lúc này đã hơn 5 giờ chiều. Đúng 8 giờ tối, chương trình sẽ công bố một nhiệm vụ mới, chưa rõ đó là gì, nhưng với ba tiếng còn lại thì thời gian ăn tối vẫn thoải mái.

Đường Thanh Nhiên nhanh chóng góp ý:

“Lúc nãy tôi có vào bếp lấy nước và kiểm tra thử, tủ lạnh có rất nhiều nguyên liệu tươi cả chay lẫn mặn, trái cây, sữa, gạo và mì cũng đầy đủ. Mọi người muốn ăn gì thì cứ bàn bạc rồi cùng nhau nấu.”

Giang Manh Nhu tiếp lời Đường Thanh Nhiên, giọng nói nhẹ nhàng:

“Thế thì tốt quá. Xem như bữa tối đầu tiên mọi người gặp mặt ở đây, nên làm phong phú một chút.”

“Chúng ta đến từ nhiều nơi khác nhau, chắc hẳn khẩu vị cũng khác. Gạo hay mì đều có thể chuẩn bị một ít cho đa dạng. Về phần món ăn, tôi chỉ biết xào một món rau xà lách. Mùi vị cũng tạm ổn, lúc đó mong mọi người thông cảm nhé.”

Nói xong, cô thè lưỡi một cách đáng yêu. Động tác này nếu là người khác có lẽ sẽ khiến người ta khó chịu, nhưng với cô lại chỉ càng làm tăng thêm thiện cảm.

Quả nhiên, fan trong phòng phát sóng trực tiếp không ngừng “gào thét” vì sự đáng yêu này.

Thành Dương tiếp lời, đôi mắt sáng ngời:

“Ngày thường tôi ăn mì khá nhiều, sở trường nhất là mì trứng xào và mì thịt thái sợi. Ngoài ra, tôi cũng biết làm vài món khác, cả món mặn lẫn món chay. Tối nay có thể nấu cho mọi người nếm thử.”

Nói rồi, anh quay sang hỏi Hạ Nhân:

“Hạ Nhân, em thích ăn món mặn hay món chay?”

Nghe gọi tên, Hạ Nhân dừng tay, đáp lại:

“Cái gì em cũng ăn được, chỉ trừ trứng gà. Em bị dị ứng với trứng gà.”

Giọng cô nhẹ nhàng, chậm rãi, mang đến cảm giác rất dễ chịu. Câu trả lời của cô lập tức thu hút ánh mắt mọi người.

“Bị dị ứng với trứng gà à?” Thành Dương thoáng bất ngờ, nhưng cũng cảm thấy vui vì biết thêm một điều về cô. May mà sáng nay khi mua đồ ăn sáng chỉ chọn cháo rau xanh thịt nạc, nếu mua cháo trứng vịt bắc thảo thì Hạ Nhân đã không thể ăn được rồi.

Anh cười nhẹ, an ủi:

“Không cần buồn đâu. Trứng gà cũng chỉ là một loại thực phẩm bình thường thôi. Ngoài kia còn nhiều món ngon hơn mà.”

“Ừ, en biết.” Hạ Nhân đáp, trên mặt nở nụ cười nhẹ nhàng vì sự quan tâm của Thành Dương, rồi cô nói thêm:

“Em cũng biết nấu vài món. Nhưng hương vị chắc sẽ hơi nhạt.”

Nam Tư bất ngờ chen vào:

“Ăn thanh đạm tốt cho sức khỏe mà. Ngày thường ăn nhiều dầu mỡ và muối là không tốt.”

“A, các cậu đều không ăn cay sao?” Cảnh Diệc tỏ vẻ ngạc nhiên. Cậu nghĩ rằng người trẻ tuổi bây giờ ai cũng thích ăn những món có vị đậm như lẩu cay, BBQ hay tôm hùm đất chứ. Còn cậu thì cực kỳ thích những món như vậy, thường xuyên ăn vụng mấy món cay nồng này.

Mục Thời Quang nhún vai, đáp một cách thản nhiên:

“Không ăn cay thì cũng bình thường thôi. Tôi cũng không ăn cay.”

“Cậu không ăn cay? Thật đấy à?” Cảnh Diệc nhìn cậu với vẻ nghi ngờ. Rõ ràng cậu ta là người ăn cay rất giỏi, vậy mà giờ còn bày đặt không ăn cay. Đúng là nói dối trắng trợn về khẩu vị của mình rồi!

Thấy cuộc trò chuyện dần đi xa, Bạch Tích Tuyết lên tiếng kết thúc:

“Thôi được rồi. Nếu ai cũng có sở trường riêng, vậy mỗi người làm một món. Người không biết nấu thì vào bếp phụ giúp, muốn ăn gì thì chuẩn bị trước rồi nhờ người biết nấu làm giúp.”

Trong số tám vị khách, chỉ có Mục Thời Quang và Cảnh Diệc là không biết nấu ăn. Thậm chí ở nhà họ còn hiếm khi vào bếp, vì mọi việc đều có người khác lo liệu.

Cảnh Diệc ho nhẹ vài tiếng rồi khẽ nói với Bạch Tích Tuyết:

“Tiểu Tuyết, làm ơn giúp tôi nấu một món đi. Làm món gì cũng được, tôi sẽ vào bếp phụ cậu.”

【Chậc chậc chậc, nhìn cái bộ dạng cầu xin của Cảnh Diệc kìa. Cứ tưởng anh chàng nóng tính này sẽ không bao giờ nói được những lời nhún nhường như thế.】

【Cảm giác Bạch Tích Tuyết coi Cảnh Diệc như em trai ấy nhỉ. Hai người họ chắc không thành đôi được đâu.】

【Tuy lần đầu Cảnh Diệc và Nam Tư làm vòng hoa mũ rơm có chút vụng về, nhưng lúc đi hẹn hò lại rất ăn ý, thậm chí Cảnh Diệc còn tặng Nam Tư rất nhiều hoa. Nhìn họ cũng hợp lắm chứ. Tôi bắt đầu thích cặp này rồi.】

【Cuối cùng cũng có người nói hộ lòng tôi. Thật ra tôi cũng thích họ. Táo bạo ca VS thanh lãnh tỷ, đúng là rất có cảm giác luôn.】

【CP này đúng là hơi kỳ lạ, nhưng cắn cũng thú vị mà. Sợ gì nghẹn chứ!】

【Tôi phục thật. Các khách mời không chỉ đẹp trai xinh gái mà còn biết nấu ăn nữa. Đúng là hoàn hảo quá rồi!】

Trong số các khách mời, người nấu ăn giỏi nhất là Đường Thanh Nhiên. Anh biết nấu hầu hết các món, bất kể hương vị hay hình thức đều rất xuất sắc.

Theo lý mà nói, nếu nhờ ai giúp nấu ăn thì nhờ Đường Thanh Nhiên là tốt nhất. Thế nhưng, Mục Thời Quang lại mang một đĩa thịt bò tươi đi tới chỗ Hạ Nhân.

“Hạ Nhân, chị Tuyết giúp Cảnh Diệc rồi. Trong số các khách mời ở đây, anh chỉ quen thân với en thôi. Giúp anh nấu một món nhé?”

Hạ Nhân đang chuẩn bị nguyên liệu để làm món thịt xào đơn giản. Đột nhiên thấy ánh sáng trên đầu bị che khuất, cô ngẩng lên liền bắt gặp ánh mắt đào hoa của Mục Thời Quang. Anh đứng dựa vào bàn bếp, hai chân thon dài vững vàng.

“Để cảm ơn, anh có thể giúp em làm một việc. Chỉ cần en đề xuất, bất cứ chuyện gì anh cũng sẽ làm.”

Hạ Nhân nghĩ thầm, nấu một món hay hai món cũng chỉ tốn thêm chút thời gian, nên cô định đồng ý.

Nhưng…

“Mục Thời Quang.”

Hạ Nhân còn chưa kịp trả lời xong thì Thành Dương đã bước tới giành lời trước. Anh cầm lấy đĩa thịt bò từ tay Mục Thời Quang, mỉm cười nói:

“Nấu ăn là chuyện nhỏ thôi, không cần làm phiền Hạ Nhân. Cậu cứ đưa tôi, tôi giỏi nhất là làm món thịt bò. Đảm bảo hợp khẩu vị cậu!”

Mục Thời Quang thu tay lại, ánh mắt nheo lại nhìn Thành Dương đầy ý tứ. Thành Dương cũng không chịu thua, đáp lại bằng ánh mắt mang theo chút thách thức.