Sau Khi Tỉnh Lại, Ta Hòa Ly Với Phu Quân

Chương 8

Hơn nữa người đó lại là ân nhân cứu mạng Thế tử, phu nhân yêu Thế tử đến mức tận xương, sao có thể làm hại ân nhân của Thế tử được?

Trước khi Tạ tiểu thư xuất hiện, Lê Thù có thể nói là được cha mẹ cưng chiều vô cùng.

Nếu không có giấc mơ đó, lúc này nàng gặp nhị ca và tam ca, chắc chắn sẽ lao vào lòng họ mà kể tội Ninh Tẫn.

Và trong giấc mơ, nàng quả thực đã làm như vậy.

Nhưng với đôi mắt sưng đỏ, nàng vừa lao vào lòng tam thiếu gia, chưa kịp nói gì đã bị đẩy ra.

Sức đẩy mạnh đến mức nếu không có Thanh Hồng và Thúy Vi đỡ nàng, chắc nàng đã ngã xuống đất.

Rồi chưa kịp hồi phục từ thái độ lạ lùng của tam thiếu gia, nàng đã phải đối mặt với những câu hỏi và sự thúc ép của cả hai người.

Vì thế, giờ đây đối diện với hai người đang ngồi với sắc mặt u ám như nước, Lê Thù chẳng thèm gọi hai người nữa, chỉ dằn nén nỗi buồn và hi vọng cuối cùng, trực tiếp hỏi: “Các người cũng đến để tra hỏi ta sao, rằng vì sao lại đẩy Tạ Ngữ xuống nước, rồi ép ta phải xin lỗi nàng ta à?”

Lê Ngôn và Lê Thận đều hơi ngẩn người.

Sau đó nghĩ đến việc chắc chắn là Ninh Tẫn đã làm như vậy trước họ, họ gật đầu.

Lê Ngôn tức giận nói: “Ngữ nhi vì cứu sống Thế tử mà bị bệnh, đến giờ vẫn chưa khỏi hẳn, lại còn mắc bệnh tim, dù ngươi không thích nàng ấy, cũng không nên đẩy nàng ấy xuống nước! Mùa đông rét lạnh như vậy, nếu nàng ấy bị cảm, bệnh tim phát tác mà không qua khỏi, thì ngươi chính là kẻ hại chết nàng ấy! Ngươi phải đi xin lỗi nàng ấy và cam đoan không làm khó nàng ấy nữa, nếu không, ta sẽ nhờ phụ thân dùng gia pháp xử lý ngươi! Để người ngoài không nói rằng Lê gia nuôi dạy con gái không nghiêm, sinh ra một độc phụ như ngươi!”

Lê Thận tiếp lời, khẽ gật đầu phụ họa: "Việc nhận lỗi, xin tha thứ chỉ riêng tư e rằng chưa đủ. Cần phải mời các tiểu thư khuê các và quý phụ nhân, công khai xin lỗi cùng bồi tội với Ngữ nhi, tránh để người đời vì chuyện ngươi đẩy nàng rơi xuống nước mà suy đoán rằng nàng và trượng phu của ngươi có tư tình! Ngữ nhi cô độc không nơi nương tựa, chẳng có chỗ dựa nào. Một khi những lời đồn đại như vậy lan ra, hủy hoại thanh danh, thì cả đời nàng xem như tiêu tan. Lỡ đâu nàng nghĩ quẩn mà tìm đến cái chết, khi ấy hối hận cũng đã không còn kịp!"