Vô Hạn Lưu: Người Chơi Nuôi Con

Quyển 1 - Chương 18: Mau tìm người cứu ma đi…

Sắp bị mèo ăn thịt, nhân viên quản lý ma không dám chạy nữa, sợ hãi đến mức khóc nức nở: “Tôi không chạy nữa! Tôi xin lỗi vì sự lỗ mãng của mình! Tôi còn chưa muốn đầu thai, cứu mạng, có ai không, cứu ma với…“

[Lớn chừng này rồi, đây là lần đầu tiên thấy ma khóc xin lỗi người khác.]

[Mau tìm người cứu ma đi.]

[Ban đầu muốn đòi tiền, kết quả không đòi được tiền, còn suýt mất mạng.]

[Mập Mạp: Đến giờ ăn trưa rồi!]

[Phát hiện một điều rất đáng sợ, từ khi Nguyệt Nha thích nghi với nhịp độ trò chơi, hắn thậm chí còn không dùng đạo cụ.]

[Tại sao chủ nhà có thể đánh tan hũ tro cốt của oán linh bằng tay không, sát khí tự nhiên của hắn ở mức độ nào? Trước đó cô gái tóc buộc cao có nói hắn có vận khí rất cao phải không?]

Nguyệt Nha bị tiếng khóc của nhân viên quản lý ma làm cho đau đầu, lạnh lùng ra lệnh: “Đừng ồn.”

Giọng nói này rất có uy lực, nhân viên quản lý ma không dám khóc nữa, những người bạn đồng hành tiếp tục hạ thấp sự hiện diện, ngay cả bình luận trong phòng phát sóng cũng trở nên yên tĩnh.

“Để lộ đầu ra.” Giọng nói của Nguyệt Nha vang vọng trong không gian yên tĩnh.

Đầu của nhân viên quản lý ma từ từ khôi phục lại hình dạng ban đầu, toàn bộ đầu vẫn giữ nguyên tư thế xoay 180 độ.

Nguyệt Nha: “Xoay lại.”

Nhân viên quản lý ma lập tức làm theo, ban đầu xoay rất suôn sẻ, nhưng xoay được một nửa thì xương của gã phát ra tiếng “kẽo kẹt”, đột nhiên không thể xoay nữa.

“Kẹt rồi, chờ một chút.” Nhân viên quản lý ma nắm lấy đầu mình, cố gắng xoay sang trái, kết quả là dùng sức quá mạnh, đầu bị vặn ra, đầu rơi xuống đất, “bịch” một tiếng, lăn ngay đến chân Nguyệt Nha.

Nguyệt Nha cúi đầu, nhìn vào mắt nhân viên quản lý ma.

“Phiền cậu, có thể nhặt đầu giúp tôi được không?” Nhân viên quản lý ma lại sắp khóc.

Nguyệt Nha còn chưa động, Mập Mạp đã động, nó dùng chân đẩy đẩy đầu trên mặt đất, rồi thè lưỡi liếʍ một cái.

Đôi mắt dị sắc của Mập Mạp lóe lên ánh sáng nguy hiểm, nhân viên quản lý ma sợ hãi đến mức khóc ròng: “Cứu tôi, cứu tôi với!”

Nguyệt Nha nhặt cái đầu, ấn lại vào phần thân còn lại của nhân viên quản lý ma, da thịt trên cổ gã khép lại, biểu tượng từ từ hiện ra.

Biểu tượng này không hoàn chỉnh, nhưng Nguyệt Nha vẫn nhận ra, nó cơ bản giống với biểu tượng mặt quỷ mà cô dâu ma dùng để đánh dấu con mồi, chỉ thiếu phần mắt trái.

Tuy nhiên, biểu tượng trên cổ nhân viên quản lý ma lại có độ dày, giống như một vật bị gắn vào trong da thịt.

Nhân viên quản lý ma đứng thẳng lưng, nhỏ giọng thăm dò: “Tôi đã xin lỗi rồi, có thể đi được chưa? Tôi đảm bảo sẽ không đến quấy rối các bạn nữa…”

Nguyệt Nha nhíu mày: “Dựa vào tường, hai tay ôm đầu, giữ im lặng.”

Nhân viên quản lý ma làm theo từng lệnh một, khi cúi đầu, thẻ biểu tượng trên cổ càng lộ rõ.

Không phải lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng phản công này, chàng trai đeo kính vẫn có chút ngơ ngác: “Bây giờ là tình huống gì đây?”

Cô gái tóc buộc cao chỉ vào Mập Mạp đang canh chừng ở một bên: “Bây giờ tình hình là, người của chúng ta đang kiểm soát con ma bằng thú ăn hồn.”

Cô gái cao ráo đi đến bên cạnh Nguyệt Nha, quan sát biểu tượng: “Biểu tượng mặt quỷ này đã xuất hiện lần thứ ba, rốt cuộc có ý nghĩa gì?”

“Xuất hiện trên con mồi là đánh dấu, xuất hiện gần thi thể là báo hiệu cái chết, còn cái này…” Nguyệt Nha đưa tay về phía nhân viên quản lý ma: “Phải móc ra mới biết.”

Thẻ nhúng vào da thịt bị rút ra hoàn toàn, nhân viên quản lý ma chỉ co giật vài cái, dường như không bị ảnh hưởng nhiều.

[Người chơi “Nguyệt Nha” nhận được thẻ ma quỷ đầu tiên, kết nối thẻ ma quỷ có thể tăng độ hảo cảm của ma quỷ.]

[Tiến độ thu thập thẻ ma quỷ 1/4, đang đọc nội dung…]

[Phong thủy cấm thuật: Tìm một nơi âm khí, chôn tro cốt của vạn gia, ở trung tâm đặt sát khí xuyên tâm, có thể thu về vận khí của vạn gia, khiến gia tộc giàu có, thịnh vượng đời đời kiếp kiếp.]

Nguyệt Nha đọc to: “Kết nối thẻ ma quỷ.”

[Bạn đã kết nối thẻ ma quỷ, độ hảo cảm của oán linh bộ phận quản lý tăng lên 60%, hiện tại không có xu hướng tấn công.]

“Thẻ ma quỷ?”

“Kết nối rồi thì có tác dụng gì?”

Các người chơi tò mò nhìn tấm thẻ mặt quỷ mỏng manh này.

Nguyệt Nha kể lại thông tin ghi trên thẻ ma quỷ, thong thả nói: “Chỉ cần thu thập đủ bốn thẻ ma quỷ mới có thể nhận được toàn bộ nội dung của cấm thuật.”

Chàng trai đeo kính mím môi, nhìn về phía Lu Lu: “Mẹ Lu Lu đã nhắc đến phong thủy cấm thuật, bà ấy nói nhà phát triển bất động sản Lý Vũ đã làm giàu bằng phong thủy cấm thuật.”

Lu Lu gật đầu: “Đúng vậy, mẹ em đã nói thế!”

“Đúng vậy,” thẻ ma quỷ bay lượn giữa những ngón tay trắng nõn thon dài, Nguyệt Nha cười nhạt: “Lý Vũ bán khu chung cư này như một nghĩa trang, thực chất là dùng toàn bộ khu chung cư để bố trí phong thủy cấm thuật, trộm vận khí của vạn gia. Có bao nhiêu gia đình đặt tro cốt ở đây, hắn ta sẽ có bấy nhiêu kho vận khí, lấy không hết dùng không hết… Thật sự là một vụ làm ăn béo bở.”