Chương 7
Thân hơn xưng hô cũng thay đổi. T toàn gọi tên em và cũng xưng tên với em chứ không có cậu cậu tớ tớ bạn bạn gì cả. Em cũng biết là em đã có 1 vị trí nào đó trong tim T. Và dương như T đã cảm nhận thấy tỉnh cảm của em dành cho T. Chỉ có điều không ai nói với ai.Lứa tuổi bọn em hình như vẫn còn cái gi đó của ngày xưa, không như các đôi bây giờ. Vài ngày là yêu rồi vào nhà nghỉ. H yêu cũng dễ cũng nhanh và kết thúc cũng nhanh. Em nói thế thôi chứ ko có ý nói thím nào nhé. Đừng gach đá em tội nghiệp:byebye:.
Thỉnh thoảng em cũng có qua nhà T và T cũng qua nhà em. Tất nhiên là bạn bè thôi. Cơ mà bố mẹ T cũng có vẻ quý em nhất là bé út nhà T. Thỉnh thoảng luc em và T nc qua điện thoại nó còn nói vọng vào. Có hôm còn cướp điện thoại nc với em nữa:beauty:. Mà thời gian trôi nhanh vèo cái đã tới ngày sinh nhật của T. Hôm đó em và T buổi chiều đi chơi. Đi xem phim ăn uông linh tinh rồi chơi trò chơi.
Chứ ở Hà Nội cúng có nhiều chỗ để đi lắm đâu. Hôm đó em mua tặng T 1 cái dây chuyền và 1 cái kẹp tóc thật đẹp. Em cũng có 1 khoản tiền nho nho tiết kiệm để thỉnh thoàng dùng. Chọn lựa mãi. Tuy nó không giá trị lắm. Sau đó đặc biệt hơn là em còn là ngươi đeo cái vòng cổ cho T. Cảm giác đặc biệt lắm cứ như là chồng đeo cho vợ ý :beauty:. Hôm đó tối về T tự nhiên bảo em đi qua quán bán quần áo.
T bảo em đi vào đó. Chọn cho em 1 chiếc khăn quàng cổ. Vì lúc đó vẫn là mùa đông mà. Ấm áp lắm ý :beauty: !!!
Quá 8/3 thi đi cũng đi chơi. Hôm đó em tặng hoa cả cho mẹ T và T. Tất nhiên tặng T thì là tặng hoa hồng rùi. T vẫn luôn vui vẻ đón nhận. Còn chuyện T với thằng hơn tuổi kia em eo quan tâm vì em biết là em sắp đi nước ngoài. Cũng chỉ muốn làm những gì có thể cho T vui. T là người sống nội tâm lắm. Đi chơi vậy còn chuyện học hành vẫn ko bị ảnh hưởng nhé các thím. Ca 2 học cầy kinh lắm. T học nhỉnh hơn em tý. Thỉnh thoảng em còn hoi bài T hihi. Còn tất nhiên chuyện em sắp đi nước ngoài em giấu kho để T biết. Em vẫn đăng ký thi đại học bình thường như ai.
Rồi tới sinh nhật em. Hôm đó cũng đi chơi. T tự làm quà tặng em. Quà là 1 chiếc khăn tay T tự thêu hình lên đó. Lúc tặng còn khoe chỗ bị kim đâm. T nhà em cũng khéo tay lắm, nấu ăn cũng ngon nữa. Đời em thì chết vì ăn thôi :dribble: Thế là quá đủ tiêu chuẩn làm vợ em rồi.
Đợt chuẩn bị thi học tốt nghiệp thì bọn em ít gặp nhau hơn. Cả em và T cũng đều không còn học thêm ở chỗ đó nữa. Nhưng vẫn alo nc với nhau thường xuyên. Rồi lại liên hoa chia tay chia chân với lớp cấp 3. Bọn bạn em ai cũng biết là em sẽ đi du học rồi. T là người cuối cùng và duy nhất em chưa nói. Vì cũng chẳng biết nói thế nào ? Bắt đầu có cảm giác sợ phải xa T. Đây là lân đầu tiên trong đời em có cảm giác như vậy. Thi cử thì chẳng có gì vì em học khá đều các môn. Hồi lớp 7 tiếng Anh em học ngu lắm cơ mà lên lớp 8 bắt đầu học thêm thì luyện thành 9 quả top đầu của lớp luôn. Học thuộc em cũng ko ngán. Công nhận hồi đó chăm vđ. Năm đó thi tốt nghiệp sử mà em học thuộc gần hết các câu. Giờ cho tiền em cũng chịu. Đến giờ vẫn không hiểu sao ngày xưa mình học kinh như thế.
Thi xong cái em và T co đi chơi. Cuối buổi em ngồi nc với T:
- ko biết L mà biến mất thì có ai nhớ mình ko nhỉ ? - em nói với T
- có chứ nhưng chắc ko phải T, ah mà có em H đấy - trả lời rất chi thản nhiên
Quên ko kể với các thím H là cô bé kem tuổi ở gần nhà em. Là em của thằng bạn. Cũng cao, xinh xắn. Cũng có ti ti tình cảm với em. Cơ mà lúc đó trong lòn em chỉ có T và T thui. Không ai thay thế được T trong em cả :gach:
- ah uh có cần T nhớ đâu, ko quên L là đc rồi - e nói
- mà L biến mất thât thì sao :go::go: ? - e nói
- thật là như thế nào ? hôm nay L sao thế ? - T hỏi với ánh mắt khó hiểu
- có sao đâu chỉ là L đi du học - e nói
- là như tn ? - T hỏi em rất nghiêm túc
- là tháng 8 L đi học ở LX - e trả lời
- sao bh mới nói T biết. L coi T là gì của L - T nhìn thẳng vào mắt em và nói. Giọng có vẻ hơi giận dỗi
- là gì thì T tự biết mà. L sợ T buồn nên ko dám nói - em trả lời ko dám nhìn vào đối mắt ấy...
- mà không sao đâu L đi mấy năm rùi về mà - em nói chấn an T
- uh thôi mình về đi - T có vẻ giận dỗi em. Trên đương về không ai nói với ai câu gì cả
Thơi gian này ít nc vơi T hơn mà T còn phải tập trung thi đại học nữa. Mấy hôm sau cả nhà em đi Hạ Long nghỉ mát. Sau đó về quê nội ngoại chào mọi người. Xuống lại đi du lich cả anh họ. Rồi ăn uống chia tay bạn bè gia đình người thân. Hồi đó rộ lên phong trào chụp ảnh Hàn Quốc bé xíu ý. Không biết có thím nào biết không ? Tụi bạn rủ em đi chụp mốt đống nhiều vãi cứt...
Ba mẹ T cũng biết chuyện em đi còn làm 1 bưa chia tay chia chân nữa:sosad: Cư như là con rể rùi ý. Em hẹn là T thi đại hoc xong thì em sẽ qua nhà. Trước hôm thì em còn goi điên động viên khích lệ sỹ tử thi tốt. Hôm đến nhà em đến mang theo món quà cuối tặng T. Chả là em hay tặng T mấy đồ nhỏ nhỏ. Nên tặng thêm cái hộp gỗ nhỏ có 3 ngăn có khắc hoa văn để T đựng đồ linh tinh. Cũng ăn uống bình thường không có gì. Mọi người ai cũng chúc em đi học tốt may măn bla bla.... Hôm đó em cũng uống nhiều mà T cũng uống nhiều. Bia thôi nhé nhưng kết quả là thực sự say phải ngủ lại nhà T lần 2. Haizzz lần nào uống ở đó cũng ngủ tại trận. Chiều đỡ hơn lóp ngóp bò dậy. Trc khi về được T pha cho cốc nc chanh. Mà nhìn mặt T hơi bùn lúc tiễn em về. Nhìn mà nẫu hết cả ruột.
Hôm sau thì em và ba ra đại sứ quán để nhận giấy tờ. Ra đó có gặp 1 em nhỏ nhỏ xinh xinh. Ba bảo em này cũng sang LX học cùng trương với em. Em ý tên là KT ạ. Mình cũng tỏ ra lich sự nc làm quen chút. KT kém em 1 tuổi.
Thế là mọi thứ đã xong hết. Đồ đạc cũng chuẩn bị hòm hòm. Chia tay chia chân gần hết rồi. Em bay buổi tối. Buổi chiều trước hôm đi T vào nhà em chơi. Hôm nay lên hẳn phòng em. Mà không có gì đen tối đâu trong sáng lắm ợ. Đúng kiểu tình yêu học trò. T hỏi:
- đồ đạc chuẩn bị xong chưa ?
- xong hết rùi mà. - em nói
- mặc bộ vest vào T xem nào ? - T nói
Em lại lóc cóc mặc theo ý T.
- đây nhìn được không ? - em nói
- nhìn người lớn đó, đẹp trai đó. - T nói
- chuyện đủ tuổi lấy vợ rùi đó mà thế mọi khi toàn là xấu zai à -em nói
- sao biết, thông minh thế - T troll em
- xí trai mà có T đi bên cạnh là đủ rùi. Không mong gì hơn - em chữa cháy
T lườm iu em 1 cái:beauty::beauty:. Ngôi nc 1 lúc thì T bảo cho T mượn giấy và bút. Ngồi viết gì đó bảo em không được nhìn:nosebleed:. Tư nhiên hỏi em:
- ví của L đâu ?
- đây. - em lấy và đưa cho T.
- chẳng biết tặng L gì. T đi chụp ảnh Hàn Quốc tặng L vậy - T nói và lấy mấy ảnh cho vào vì em. Cho riêng 1 cái khá đẹp ra ngăn có giấy bóng kính và nói:
- để đây để L ko quên được T còn tờ giấy này lúc nào lên máy bay mới được bỏ ra đọc nhé - T nói mà mắt đã ướt ướt. Từng giọt nước mắt rơi xuống từ khuôn mặt xinh xắn đáng yêu ấy. Em thì chẳng biết làm gì cứ ngồi đực ra đó như 1 thăng bất lực:sweat::sweat:.... T quay đi lau nước mắt. Bất chợt nghĩ ra bật nhạc lên cho thay đôi không khí. Bài "Anh Sẽ Về Sớm Thôi-Ken Chou" ý các thím!
Ai chưa nghe thì vào nghe để hiểu thêm tâm trạng em lúc đó nhé ! Bài này em đã chuẩn bị từ trước.
Lúc cuối bài hát em mạnh dạn nắm tay T và nói:
- L sẽ sớm về thôi :* !