"Đây là một bức ảnh gia đình."
Người tìm được là Hồng Phi. Hồng Phi nói mà xem xét bức ảnh. Tiểu Quý im lặng, trầm ngâm suy nghĩ. Cả hai ngồi trên giường, ánh đèn dầu phát sáng cả căn phòng ngủ.
"Tôi không ngờ bức ảnh này lại giấu ở dưới gầm tủ quần áo. Nó còn ở trong góc tối nữa." - Tiểu Quý
"Ừ. Tôi đoán thế giới này ở mức độ khó. Nếu không thì tại sao hai chúng ta tìm mãi thì không thấy. Nhưng nếu ma quỷ ở thế giới này càng thông minh thì lại khó cho chúng ta. Và tôi không nghĩ nó lại được giấu ở dưới gầm tủ quần áo." - Trần Hồng Phi
Hồng Phi nhìn bức ảnh. Đó là bức ảnh gia đình chụp ở một cánh đồng hoa, có người cha, có người mẹ và hai người con gái khá giống nhau nhưng một bé gái có mái tóc màu đen và một bé gái có mái tóc màu nâu nhạt, cả hai đứa bé khá giống nhau nên cả hai người có thể suy đoán đó là hai chị em song sinh. Nhưng có điều là một cô bé có mái tóc màu đen trong bức ảnh lại bị vẽ lên nguệch ngoạc che đi khuôn mặt và một cô bé tóc màu nâu nhạt lại không bị vẽ nguệch ngoạc lên.
"Kì lạ. Sao chỉ có một đứa bé tóc màu đen lại bị vẽ lên? Theo kinh nghiệm của tôi thì đứa bé bị vẽ nguệch ngoạc thì chính là đứa bé gái mà chúng ta cần phải tìm kiếm nguyên nhân dẫn đến cái chết của cô bé này." - Trần Hồng Phi
"Anh không nói thì tôi vẫn biết. Nếu đoán mò đoán non thì có lẽ nguyên nhân dẫn đến cái chết của đứa bé là do sự ganh tị của người còn lại. Nhưng chúng ta không biết là người chết là ai, ai là người chị và ai là người em." - Tiểu Quý
"À ha. Vậy là lý do quá dễ đoán nhỉ? Hoặc cũng có thể là một vài nguyên nhân khác chăng." - Trần Hồng Phi cười khúc khích - "Thôi nào, trong thế giới này còn hơn là sự ganh tị bình thường nữa nên chắc không phải đâu. Nếu vậy thì chẳng phải quá dễ cho chúng ta rồi hay sao?"
Hồng Phi cười khẩy rồi lật bức ảnh lại xem mặt kia có gì không. Nhưng mặt sau lại có dòng chữ viết bằng màu đỏ.
[Tôi ghét gia đình.... Tất cả đều là sự giả dối.]
Tiểu Quý và Hồng Phi không bất ngờ là gì. Có vẻ như cả hai đã tìm ra trọng tâm của vấn đề.
"Ý gì đây?" - Trần Hồng Phi khó hiểu
"Anh hỏi tôi thì tôi hỏi ai?" - Tiểu Quý lắc đầu - "Nhưng dù sao thì chúng ta đã có manh mối đầu tiên."
"Ừ. Tôi mong những người còn lại đã tìm ra quy tắc của thế giới này, như thế thì chúng ta vẫn có cơ hội sống cao hơn. Nhưng nếu thế giới này không có mảnh giấy quy tắc thì chúng ta phải tự đi tìm quy tắc gϊếŧ người của oán linh này." - Trần Hồng Phi
Tiểu Quý nghe vậy liền đồng tình và không ý kiến gì.