Cả Triều Văn Võ Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta Đang Ăn Dưa

Chương 46

Trước đây, nàng không tin trên thế giới có quỷ. Nhưng ngay cả Tiểu Dưa còn có thể khiến nàng xuyên thai đến thế giới này, thì việc có quỷ cũng chẳng phải là chuyện lạ.

Hơn nữa, Tiểu Dưa vừa rồi không hề phủ nhận lời nàng nói.

Nghĩ đến nơi này từng có rất nhiều người chết, khả năng xuất hiện quỷ là rất lớn.

Giang Nguyệt Dạng không kiềm chế được, liền tiến sát lại gần Tần Kỳ, tay khẽ níu lấy tay áo hắn, vẻ mặt hoảng sợ.

Tần Khi cúi đầu nhìn nàng, khẽ hỏi:

“Làm sao vậy?”

“Không… không có gì, chúng ta…”

Giang Nguyệt Dạng ngừng lại giữa câu nói, ánh mắt đầy nghi hoặc hướng về phía tên mập chết tiệt kia, người đang không ngừng co rúm vào bên trong chỉ vì nàng tiến lại gần.

【Tiểu Dưa, tại sao ta cảm thấy hắn đang sợ ta?】

【Từ góc độ ánh nhìn mà phân tích, Ngô đại nhân quả thật đang nhìn ký chủ.】

【Ông ta thật sự sợ ta?】

Giang Nguyệt Dạng không hiểu nổi. Nàng chẳng qua chỉ cãi nhau với ông ta một trận, đâu có làm gì ông ta đâu!

Tại sao lại sợ đến mức này?

Giang Nguyệt Dạng buông tay áo của Tần Khi ra, nửa ngồi xổm trước giường Ngô đại nhân, giọng nói nhỏ nhẹ:

“Ta tới đây là muốn nói với ngài một chuyện. Bệ hạ đã ra lệnh điều tra vụ gian lận khoa cử năm xưa của ngài. Đến lúc đó, tội gi·ết người của ngài cũng sẽ bị phơi bày. Ngài chết chắc rồi.”

【Đáng đời, ai bảo ông ta dám chửi bới ca ca ta!】

Nếu Ngô đại nhân không mắng chửi Giang Tuần, Giang Nguyệt Dạng đã không phải lao tâm lao lực xen vào chuyện của ông ta, giống như vụ Lâm Tố Tố nɠɵạı ŧìиɧ vậy.

“Tần đại nhân, chúng ta đi thôi.”

Giang Nguyệt Dạng đứng dậy, nhẹ nhàng mỉm cười.

Hai người đi ra khỏi nhà tù, khi nhìn thấy, nữ nhân đối diện đã thay đổi tư thế, giờ đây nằm ngửa trên mặt đất, đối diện với họ.

Giang Nguyệt Dạng không kìm được tò mò hỏi:

“Tần đại nhân, nàng phạm phải tội gì?”

“Sát phu.”

Hệ thống thở dài, 【Ký chủ, nơi này có không ít người bị oan ức, bị bỏ tù.】

Tần Kỳ hơi mở to mắt, có oan tình sao?

【Là nữ nhân kia sao?】

Hệ thống trầm giọng đáp: 【Có oan tình, nhưng hiện tại thì đây là kết quả tốt nhất.】

Giang Nguyệt Dạng không hiểu, 【Ngươi nói rõ hơn đi.】

【Người là do con gái nàng gϊếŧ】

Trong phòng giam, nữ nhân nghe thấy lời này bỗng nhiên ngồi dậy, trừng lớn đôi mắt nhìn về phía hai người bên ngoài nhà tù.

【Tướng công của nàng là một tên tửu quỷ, thường xuyên đánh đập hai mẹ con họ. Sau khi nghiện đánh bạc, hắn càng ngày càng hung dữ, nhiều lần suýt nữa đánh chết mẹ con họ. Người ta đều nói, mười lần đánh bạc thì chín lần thua, người đàn ông thua sạch tiền trong nhà rồi, liền nghĩ đến chuyện bán con gái.

Vì vậy, nhân lúc trời tối, hắn làm cho hai mẹ con ngủ mê, rồi tận mắt nhìn người mua mang con gái đi. Ngày hôm sau, khi trời chưa sáng, con gái trở lại nhà, cả người bê bết máu.

Đứa con gái nhìn thấy cảnh tượng cha say xỉn trên giường, nghĩ đến chính mình bị bọn buôn người xâm hại, nàng nổi điên, lao vào phòng chất củi lấy dao chém chết cha. Khi tỉnh táo lại, nàng nhìn thấy cha đã chết trên giường.

Không lâu sau, nữ nhân tỉnh lại, nhìn thấy cả người con gái nằm trên giường cơ thể đầy máu, tướng công thì cũng vậy, trong tay con gái còn cầm con dao nhuốm đầy máu, nàng lập tức nhận ra chuyện gì đã xảy ra.】

【Vậy nữ nhân này là thay con gái gánh tội sao?】 Giang Nguyệt Dạng hỏi.

Nghe thấy lời này, nữ nhân giống như một kẻ điên lao đến, Tần Khi phản ứng nhanh chóng chắn trước mặt Giang Nguyệt Dạng.

Nữ nhân túm lấy hàng rào sắt, rồi giơ tay ra muốn bắt người, chỉ là Giang Nguyệt Dạng không thể nhìn rõ.

“Không phải, không phải, không phải như vậy…”

“Trần thị, ngươi bình tĩnh lại chút!” Tần khi quát lớn.

“Đại nhân, không cần, cầu xin ngài…”

Giang Nguyệt Dạng tò mò từ sau lưng Tần khi ló đầu ra, “Nàng sao vậy?”

Tần Khi quay người chắn tầm mắt của nàng, “Nàng hiện giờ cảm xúc rất kích động, chúng ta ra ngoài trước đi? Ta sợ làm ngài hoảng sợ.”

Giang Nguyệt Dạng chần chừ một chút rồi gật đầu, nữ nhân này thật sự trông có chút đáng sợ.

Hơn nữa, không khí ở đây quả thật rất khó chịu, lạnh lẽo và nặng nề.

Dù sao, nàng đến đây đã đạt được mục đích.