Cả Triều Văn Võ Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta Đang Ăn Dưa

Chương 15

Sau khi Giang thượng thư cùng phu nhân rời khỏi hoàng cung, Hoàng Hậu dẫn theo Thượng cô cô tiến về thiên điện của Ninh An cung.

Những quý nữ được triệu vào cung hôm nay, ngoại trừ Giang Nguyệt Dạng, đều đang tập trung tại đây.

“Tham kiến Hoàng Hậu nương nương.”

Hoàng Hậu khẽ giơ tay, miễn lễ cho các nàng:

“Những ngày qua, thật làm phiền các vị cô nương tạm thời lưu lại trong cung. Chờ mọi chuyện được xử lý xong xuôi, bổn cung sẽ để các ngươi trở về nhà.”

“Dạ, thưa nương nương.”

Các quý nữ không dám tỏ ra bất mãn. Các nàng hiểu rõ rằng việc được bệ hạ và Hoàng Hậu bỏ qua mà không truy cứu đã là ân điển lớn lao.

Việc giữ các nàng lại trong cung lúc này chắc hẳn là để xác minh liệu Hoàn Tần nương nương có thực sự dan díu với vị thái y kia hay không.

Việc này, không ngoài mục đích ngăn ngừa các nàng tiết lộ tin tức ra bên ngoài.

Từ trước đến nay, Hoàng Hậu nương nương luôn xuất hiện với vẻ mặt ôn hòa, nhưng lúc này bà lại giữ vẻ mặt lạnh lùng, nói:

“Các vị tiểu thư hẳn đã rõ, bí mật hoàng gia không thể để người ngoài bàn luận. Chuyện hôm nay, tốt nhất các ngươi hãy giữ kín trong lòng. Thiên tử nổi giận, không phải ai cũng chịu nổi hậu quả.”

Nghe những lời này, các quý nữ không khỏi nơm nớp lo sợ, đồng thanh đáp:

“Dạ, thưa nương nương.”

“Còn nữa, về chuyện đặc biệt của Giang cô nương, các ngươi hãy coi như chưa từng biết gì. Bổn cung không muốn nghe bất kỳ lời bàn tán nào, dù chỉ là nửa chữ.”

“Thần nữ chắc chắn sẽ giữ kín như bưng.”

Tại Đông Cung.

Thái tử Nguyên Diệp ngồi trầm tư, hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra trong Ngự Hoa Viên. Tại sao bọn họ lại nghe được tiếng lòng của Giang gia tiểu thư?

Những điều Giang tiểu thư nói liệu có phải sự thật?

Nhìn phản ứng của phụ hoàng lúc đó, dường như những lời ấy hoàn toàn chính xác.

Hoàn Tần nương nương... Mười một muội...

Khi Nguyên Diệp còn đang suy nghĩ, một tiểu thái giám chạy chậm vào, dừng lại trước mặt hắn.

Nguyên Diệp ngước mắt hỏi:

“Phụ hoàng và mẫu hậu bên kia có động tĩnh gì không?”

“Hồi điện hạ, Hoàng Hậu nương nương đã giữ tất cả các quý nữ dự tiệc hôm nay lại trong cung. Ngoài ra, Thượng cô cô đã tới Thái Y Viện để kiểm tra toàn bộ tài liệu ghi chép của các thái y từng được triệu kiến bởi các nương nương.”

Để che giấu những lời gièm pha về hoàng gia, Nguyên Đế đã định gϊếŧ hết tất cả cung nữ, thái giám có mặt hôm nay trong cung.

Tuy nhiên, Hoàng Hậu nương nương nhân hậu, bà cho rằng tất cả những việc này không phải do họ sai, vì vậy đã làm chủ và để họ giữ mạng sống.

Chỉ là bà cảnh cáo họ không được tiết lộ bất kỳ thông tin nào ra ngoài, nếu không sẽ bị tru di cửu tộc.

May mắn thay, hôm nay trong cung đều là những cung nữ, thái giám đáng tin cậy của Trưởng Công Chúa.

Hoàng Hậu nương nương nghĩ một cách thấu đáo, nếu có lỡ bị tiết lộ, thì cũng không có gì đáng ngại, mất mặt cũng chỉ là bệ hạ mà thôi.

“Hoàn Tần nương nương cùng…”

Nguyên Diệp chưa kịp nói xong, nhưng tiểu thái giám đã hiểu ý.

“Nô tài đã lặng lẽ hỏi một y trợ ở Thái Y Viện, mỗi tháng vào mùng một hoặc mười lăm, Hoàn Tần nương nương đều sẽ mời Lư thái y tới để thỉnh bình an mạch.”

Mỗi tháng vào mùng một và mười lăm, phụ hoàng nhất định sẽ ở lại tẩm cung của mẫu hậu, còn nàng thì rất biết chọn thời điểm.

Hôm nay chính là mười lăm…

Lúc đó, Giang phủ, Giang thượng thư và phu nhân đã dẫn một cô nương mặc y phục đen, che mặt, bước vào cửa nhà.