Cả Triều Văn Võ Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta Đang Ăn Dưa

Chương 4

Ôn Thư Nhan bước lên cảm tạ: “Tạ nương nương đã khen. Thần nữ cả gan hỏi, bài thơ vừa rồi là của vị tiểu thư nào?”

“Là Giang gia tiểu thư.”

Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía Giang Nguyệt Dạng. Nàng vội vàng đứng dậy, cắn môi rồi quỳ xuống, “Thỉnh nương nương thứ tội.”

“Giang tiểu thư vì sao phải quỳ? Mau đứng lên nói.”

Giang Nguyệt Dạng vẫn giữ nguyên tư thế, cúi đầu: “Nương nương, bài thơ đó thần nữ nhìn thấy trong giấc mộng, hoàn toàn không phải tự tay thần nữ viết.”

“Trong mộng sao?” Hoàng Hậu nương nương ngạc nhiên, “Thật thú vị. Giang tiểu thư mau đứng lên.”

Giang Nguyệt Dạng lúc này mới đứng lên, cúi đầu đứng yên tại chỗ.

“Có tài hoa như thế, dù là trong mộng đạt được, cũng là phúc trạch của Giang tiểu thư.” Hoàng Hậu nương nương cười hỏi, “Không biết học vấn của Giang tiểu thư ra sao?”

“Thần nữ... thần nữ...” Giang Nguyệt Dạng ấp úng, rồi thành thật đáp: “Thần nữ không dám lừa nương nương. Các phu tử đều nói rằng họ tài hèn học ít, không thể dạy được thần nữ. Phụ thân thần nữ bỏ tiền rất lớn, nhưng họ đều từ chối tiếp tục dạy.”

Hoàng Hậu nương nương giật mình. Thật sự phải kém đến mức nào mới khiến các phu tử sẵn sàng tự hạ thấp mình để từ chối dạy dỗ nàng?

【Đọc sách như vậy thật mệt, ta đường đường là tiểu thư quan gia không thiếu ăn, không thiếu mặc, không thiếu tiền, sao phải vất vả đọc sách đến sống dở chết dở chứ? Mỗi ngày hưởng thụ, ăn chơi sung sướиɠ không phải tốt hơn sao! Tiểu Dưa, ngươi nói đúng không?】

【Đúng! Những người đọc sách kia là vì muốn thi đậu công danh, cầu quan to lộc hậu. Còn ký chủ sinh ra đã áo cơm không lo, phụ mẫu và ca ca lại hết mực cưng chiều, đâu cần phải nỗ lực như bọn họ.】

Hoàng Hậu nương nương nghĩ trong lòng: Giang tiểu thư này có chút không học vấn không nghề nghiệp a!

Chúng quý nữ ở trong lòng gật đầu phụ họa: Đúng đúng đúng, ngươi nói đúng, ngàn vạn không cần nỗ lực, Thái Tử Phi cứ để cho ta tới làm.

Hoàng Hậu nương nương bất động thanh sắc nhìn một vòng quý nữ ở đây, trong lòng đã bước đầu xem xét được Thái tử phi tương lai.

Lúc này, từ xa vang lên tiếng cười sảng khoái cùng tiếng bước chân ngày một gần, xen lẫn với giọng thái giám thông báo.

Chẳng mấy chốc, hoàng đế Đại Hạ dẫn theo Thái Tử điện hạ xuất hiện trước mặt mọi người.

Hoàng Hậu nương nương lập tức đứng dậy, những người xung quanh cũng vội vàng đứng theo.

“Thần nữ bái kiến bệ hạ, bái kiến Thái Tử điện hạ.”

Hoàng đế Đại Hạ bước tới bên cạnh Hoàng Hậu nương nương, sau đó mới phất tay, ra hiệu miễn lễ cho mọi người. “Miễn lễ, trẫm tình cờ đi ngang qua Ngự Hoa Viên, nghe Lý Phúc Toàn nói trưởng công chúa đang mở tiệc ngắm hoa ở đây nên liền tới xem náo nhiệt. Chẳng hay có làm phiền các khanh?”

“Không ạ.”

【Đôi phu thê này lại giở trò gì đây? Lấy lý do giống y hệt nhau, chẳng phải là tới giúp Thái Tử điện hạ chọn phi sao? Nhưng phải nói thật, Thái Tử điện hạ đúng là đẹp trai hết chỗ chê!】

Hoàng đế vừa định lén lút đưa tay kéo Hoàng Hậu nương nương thì bỗng dừng lại, vừa rồi có phải ai đó nói gì không?

Thái Tử điện hạ cũng vì nghe thấy ai đó nhắc đến mình mà tò mò đưa mắt nhìn quanh.

Hoàng Hậu nương nương lúc này chỉ đành cười trừ đầy xấu hổ, trong lòng càng thêm bực tức với hoàng đế. Bà thẳng thừng né tránh tay hoàng đế vừa đưa ra lần nữa, làm ngơ luôn sự hiện diện của ông.

Hệ thống: 【Ha ha ha… Hoàng đế đâu phải đến để giúp Thái Tử điện hạ chọn Thái Tử Phi.】

【Thế ông ấy tới làm gì?】

【Ông ấy tới để dỗ Hoàng Hậu nương nương.】

【Ồ~ nghe như có chuyện lớn đây! Nói mau, bệ hạ đã làm gì mà chọc giận Hoàng