"Thơm quá." Lạc Ân cố gắng đè nén cảm giác thèm ăn của mình.
"Thơm quá...!". Đôi mắt của bé gái sáng long lanh, nhìn chằm chằm vào chiếc kìm của con Trùng tộc mà mình vừa bẻ gãy, cô bé mím chặt môi lại.
"Cái gì? Thơm quá ư? Ta sao lại không ngửi thấy gì hết vậy?". Chử Lương, chàng streamer vừa được cứu, có vẻ mặt đầy hoang mang. Hắn không dám quay đầu lại để nhìn tình trạng của con Trùng tộc, chỉ cảm thấy như mình đang nằm mơ.
Hơn nữa còn là một giấc mơ vô cùng ảo diệu! Trong mơ, một bé gái lại có thể tay không xé toạc lớp vỏ xương của Trùng tộc!
Trong khu vực bình luận tràn ngập những ý kiến trái chiều, bất đồng.
【Cỗ cơ giáp này dùng máu và các chi của Trùng tộc làm nhiên liệu sao? "Thơm quá" ở đây là đang muốn ăn cơm à?】
【Sống động như thật, từ biểu cảm cho tới giọng điệu, tôi mãnh liệt đề nghị Glory công khai kỹ thuật chế tạo, để cho "vợ" của tôi cũng có thể sinh động được như vậy! Tôi chắc chắn sẽ mua ủng hộ nhiệt tình!】
【Mấy ông otaku đúng là đáng sợ.】
【Một số vật liệu chế tạo cơ giáp đúng là có tham khảo vật liệu từ lớp vỏ ngoài của Trùng tộc, nhưng thông thường chúng ta sẽ không trực tiếp sử dụng vỏ ngoài của Trùng tộc làm nguyên vật liệu, mà sẽ tự mình nghiên cứu và phát triển ra những kết cấu có tính chất tương tự, để ngăn không cho Trùng tộc có thể dễ dàng tiến hóa ra các loại vũ khí sinh học có thể chống lại chúng ta.】
【Tôi xem mà thấy buồn nôn quá! Không thể nào hiểu nổi!】
【Nó là cơ giáp, còn anh là con người, anh mà hiểu được nó mới là chuyện kỳ quái.】
【Anh đang nghiêm túc coi nó là con người đấy à? Nó chẳng qua chỉ là có vẻ ngoài được mô phỏng đôi chút mà thôi, còn về việc nó cảm thấy "thơm", thì có thể là do kho ngôn ngữ được lập trình vào chỉ có giới hạn, đừng có mà hy vọng đám người thô lỗ ở Glory sẽ thiết kế ra được những chi tiết ngôn ngữ gì đó quá mức tinh tế.】
【Thứ đồ công nghệ cao như thế này chắc chắn là hàng cơ mật rồi… Phòng phát sóng trực tiếp của chúng ta sẽ không bị "bay màu" đấy chứ?】
【Công nghệ cao cái con khỉ, kỹ thuật hình chiếu lập thể thì ai mà chẳng làm được, nếu thật sự là công nghệ cao thì làm sao tới lượt anh xem? Làm sao tới lượt chủ phòng phát sóng?】
【Chụp ảnh màn hình lẹ lên, chụp lẹ lên!】
【Trợn tròn cả mắt, há hốc cả mồm…】
【Chủ phòng thiết kế nhân vật giả lập này cũng không tồi đó, chỉ riêng cái khuôn mặt của nhân vật ảo này thôi là tôi đã muốn theo dõi rồi, đặt mua ngay và luôn.】
Chử Lương không nhìn thấy các bình luận, cũng không hề cho rằng bé gái trước mặt là một cỗ máy cơ giáp.
So với việc chỉ có thể quan sát qua màn hình điện tử, thì hắn đang trực tiếp tiếp xúc với cô bé ngoài đời thực, do đó về cơ bản là hắn không hề có khái niệm "đối phương có thể là cơ giáp", cho dù cô bé có đang biểu hiện một cách thái quá đến mức khó tin.
Theo bản năng, nội tâm của Chử Lương đang tự tìm kiếm một lời giải thích, đó chính là việc hắn đang nằm mơ.
Đúng rồi, là đang nằm mơ, nằm mơ thì tốt biết bao, mơ thấy một bé loli xinh đẹp như vậy, có được một cuộc gặp gỡ đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế này, hơn nữa còn sẽ không phải chết… Hai chân hắn như đang dẫm lên một đống bông, cả người cứ nhẹ bẫng, lơ lửng.
Bé gái thì lại chẳng hề để ý tới chàng thanh niên đang chìm đắm trong ảo tưởng ở trước mặt, mà ngược lại, cô bé đang nhìn chằm chằm vào chiếc kìm của con Trùng tộc mà mình đã xé đứt ra, hai bên má phồng lên, lộ ra một dáng vẻ vô cùng thèm thuồng.
Thứ máu có tính ăn mòn của Trùng tộc đang sủi những bọt khí nhỏ ở trên mặt đất, Chử Lương vẫn đang nhắm hờ hai mắt và không hề nhúc nhích, trong khi đó các bình luận thì vẫn đang spam điên cuồng.
Ở phía đối diện, con Trùng tộc to lớn đang phát ra những tiếng gầm gừ nghe đến là khó chịu, từ miệng vết thương của nó bốc ra những làn khói trắng, và một chiếc kìm mới đang dần dần mọc ra.
Kẻ địch ở ngay phía trước, là một kẻ rất mạnh, bản năng từ sâu thẳm bên trong nội tâm đang nhắc nhở nó về điều này.
Trước khi miệng vết thương kịp khép lại, trước khi bé gái kịp tiến hành bước hành động tiếp theo, con Trùng tộc này cũng không hề manh động, mà ngược lại, nó đang lặng lẽ quan sát, tìm kiếm cơ hội để có thể phản công hoặc là chạy trốn.
Nó không tài nào hiểu nổi, làm thế nào mà một ấu tể nhân loại trông có vẻ yếu ớt ở trước mặt, lại có thể xé toạc được chiếc kìm đáng tự hào nhất của nó, hơn nữa còn có thể làm điều đó một cách dễ dàng đến như vậy.