Khi tỉnh dậy, Đinh Chu trở nên hoảng hốt, đây đã là nhà anh ở Bắc Kinh. Vội vàng tìm lịch để bàn, nhưng anh chợt nhận ra trong nhà hoàn toàn không có. Nhìn thấy chiếc điện thoại, anh vội tìm sạc pin. Mỗi giây chờ đợi điện thoại bật lên, lòng anh nóng như lửa đốt.
Sau khi điện thoại khởi động được, thời gian hiển thị 11h00 ngày 20 tháng 7 năm 2020. Là sinh nhật anh vào 4 năm trước khi xảy ra sự việc tiểu Ngu tự tử.
Anh vội vàng mở máy tính truy cập tìm hiểu thông tin về sự kiện của năm xưa.
Nữ sinh đó quả thực đã định nhảy lầu, nhưng kịp thời có người báo án, nên cảnh sát đã giải cứu mà không có thương vong nào.
Vậy là mọi chuyện đã ổn. Anh thở phào nhẹ nhõm vì đã giải quyết được sự việc năm đó. Tuy nhiên, khi tìm kiếm thông tin của Ngu Lâm, vẫn hiển thị năm đó cô vẫn chuyển trường ra nước ngoài. Vậy ra, lý do cô ấy chuyển trường không liên quan đến vụ việc năm đó.
Sau khi tìm kiếm thông tin, và suy ngẫm lại, Đinh Chu chợt nhận ra một sự thật không phải anh trùng sinh như bản thân nhầm tưởng, mà là xuyên ngược thời gian. Nhưng anh đã xuyên như thế nào, hoàn toàn không thể lý giải được.
Đột nhiên anh nhớ đến chiếc điện thoại của mình. Lần trở về năm 2014, anh đã cầm theo nó trong vụ tai nạn xe. Tuy nhiên, điện thoại hết pin anh hoàn toàn không thể sử dụng được. Công nghệ năm đó cũng không có dây sạc như ở tương lai.
Nhưng ở lần xuyên thời gian đến năm 2020 này, cũng là năm anh mua được chiếc điện thoại này từ một người lạ trên mạng bán lại với giá rẻ, mà họ mới chỉ dùng vài lần.
Đinh Chu lấy chiếc điện thoại ra nghiên cứu, mở ra lắp vào nhưng hoàn toàn không thấy có điều gì bất thường. Bỏ cuộc, anh liền cầm điện thoại lướt mạng xem có tin tức gì về Ngu Lâm của năm nay không.
Lướt đến tin tức diễn viên Ngu Lâm mở phòng làm việc. Anh vội vàng bật dậy.
“Phải rồi, đầu năm 2020, tiểu Ngu nhận được giải thưởng, sự nghiệp từ đó thăng tiến, mở phòng làm việc cá nhân.”
Ngay lập tức như bắt được cơ hội một lần nữa đến gần cô, anh liền tìm kiếm thông tin tuyển dụng trợ lý cho phòng làm việc của Ngu Lâm để nộp hồ sơ.
Sau khi trải qua vòng phỏng vấn, anh tin chắc bản thân sẽ được nhận nhờ khả năng từng làm phóng viên, thêm sự hiểu biết của anh về tiểu Ngu suốt những năm trung học và thời gian theo dõi săn tin của cô.
Ngày nhận được thông báo trúng tuyển, anh vui mừng khôn xiết lập tức gửi đơn xin nghỉ với công ty báo chí hiện tại. Bản thân háo hức mong chờ được gặp lại tiểu Ngu của anh, đến không ngủ được.
Vậy mà, vốn tưởng cuộc gặp gỡ giữa những người bạn lâu năm không gặp sẽ đầy vui mừng, sự thực lại hoàn toàn trái ngược.