Bé Con Đáng Yêu Là Kẻ Săn Mồi Đỉnh Cấp

Quyển 1 - Chương 4

Chúng sắp ăn thịt cậu. Chỉ còn cách chờ đợi cái chết mà thôi.

Nhưng rồi giữa bầy cá voi sát thủ như xảy ra mâu thuẫn về việc ai sẽ được miếng đầu tiên. Chúng bơi qua đầu cậu, liên tục tranh cãi.

Diệp Nặc ngẩng đầu lên, nhìn thấy những chiếc vây bụng màu trắng tương phản với thân mình đen tuyền, kéo dài từ vây ngực đen bóng đến tận bụng, trước khi phân đôi tại rốn. Nhìn kỹ thật đáng sợ.

Cậu chẳng biết giờ đây thần linh ở xa bao nhiêu. Trong lòng cậu thầm cầu nguyện: “Thần linh ơi, con không muốn bị ăn thịt đâu. Xin lỗi, đây chắc chắn là lần cuối cùng con ước điều gì đó ạ…”

Đúng lúc đó, một làn sóng lớn dữ dội bất chợt ập đến. Bầy cá voi sát thủ vốn đang tranh giành con mồi lập tức khựng lại.

Chúng nhanh chóng quẫy đuôi, phân tán tứ phía.

Nhưng thay vì bỏ đi, bầy cá voi tái hợp ở cách đó không xa, đôi mắt hung hãn không nhìn Diệp Nặc nữa mà nhìn chằm chằm ra phía sau cậu.

Diệp Nặc bị sóng cuốn sang một bên. Khi mở mắt ra khỏi đôi tay đang che mặt, cậu nhìn thấy, giữa vô số bọt khí lấp lánh có một bóng dáng mạnh mẽ và uy nghiêm.

Đó là một người cá cao lớn với mái tóc dài trắng như tuyết đang lặng lẽ trôi trong nước biển. Phần trên cơ thể người đó mang dáng dấp của một người đàn ông, nhưng từ eo trở xuống lại là một chiếc đuôi cá lớn màu bạc ánh xanh lam. Người đó bơi giữa lòng đại dương một cách nhẹ nhàng và thoải mái.

Chỉ bằng một cú quẫy mạnh, chiếc đuôi khổng lồ đã đập nát một con cá voi sát thủ. Máu loang đỏ cả nước biển trước mắt Diệp Nặc hòa lẫn ánh sáng xanh lơ nhạt dưới đại dương.

Bầy cá voi sát thủ nhìn thấy đồng loại bị tiêu diệt trong chớp mắt, lập tức bỏ chạy tán loạn, thậm chí quên cả việc ăn thịt Diệp Nặc.

Người cá lạnh lùng với ánh mắt băng giá, trắng toát như tuyết, không chút biểu cảm mà chỉ lặng lẽ nhìn theo hướng bầy cá voi bỏ đi.

Sau đó, hắn quay người, nhẹ nhàng bơi về phía xác cá voi, thản nhiên dùng tay xé nát một mảng thịt rồi đưa lên miệng ăn.

Diệp Nặc ngơ ngác đứng nhìn.

Hình như hắn không hề nhận ra sự hiện diện của cậu. Hoặc có lẽ, cậu nhỏ bé đến mức hắn chẳng thèm chú ý.

Diệp Nặc nhìn thấy hắn cũng có đuôi, phần trên không có vảy giống hệt cậu.

Đây là… người cá sao?

Diệp Nặc dụi mắt, nhìn chằm chằm vào sinh vật mà cậu chỉ từng thấy trong những câu chuyện cổ tích, đây là một người cá thực sự!

Hóa ra người cá trông giống hệt cậu!

Không biết người cá có phải là mẹ sinh ra cậu không nhưng nếu giống nhau đến vậy thì chắc chắn là mẹ rồi, đúng không?

Hừm! Một người cá mạnh mẽ thế này thì nhất định là mẹ của cậu rồi!