Triền Nhân

Chương 2: Anh trai tốt ơi! Mở cửa sau cho em đi

"Đưa Tiểu Đồng đến nhà ngoại ngủ, tối nay không về."

Từ khi ông nội của Chu Thừa Ngọc mất, bà nội chuyển đến sống với nhà cậu. Tuổi bà cao, nếu để bà ở một mình qua đêm trong căn nhà trống trải thì thật sự không yên tâm nổi, cho nên hễ đi chúc Tết họ hàng xong là cậu lại về nhà ở cùng bà.

Chu Thừa Quyết nghe vậy thì chỉ "ồ" lên một tiếng, đi đến phòng khách, lập tức đổi ngay sang vẻ mặt ngoan ngoãn, chào bà nội.

"Tiểu Quyết đến rồi à." Bà nội vui vẻ đứng dậy, dáng vẻ đã quá quen thuộc với việc thằng bé bỗng dưng xuất hiện trong nhà: "Tới xem tivi, ăn quýt này."

Chu Thừa Quyết nhận lấy quả quýt đường rồi bóc vỏ: "Bà nội ăn quýt ạ."

"Không ăn đâu, bà buồn ngủ rồi." Bà nội cười ha hả: "Hai đứa chơi thêm chút nữa rồi ngủ sớm đi nhé."

Chu Thừa Ngọc cầm điều khiển, giảm âm lượng tivi xuống một chút. Cậu ngoảnh lại thì thấy Chu Thừa Quyết đã bóc xong quả quýt thứ hai, ngồi ăn tự nhiên như ở nhà mình. Cậu khẽ nhếch mép cười, quay lại tiếp tục trò chơi xếp hình. Cả hai chìm vào không gian yên lặng, ai làm việc nấy, chẳng ai nói gì thêm.

Đến khi chương trình phát lại Xuân Vãn gần kết thúc, bài hát "Đêm nay khó quên" vang lên, Chu Thừa Ngọc mới lên tiếng, phá vỡ sự im lặng: "Không về à."

Chu Thừa Quyết ngả người vào ghế sofa, thả quả quýt trong tay xuống đĩa hoa quả, giả vờ trẻ con ăn vạ: "Không về."

Chu Thừa Ngọc đã quá quen thuộc: "Vậy thì lấy thêm chăn đi."

"Lấy chăn gì chứ." Chu Thừa Quyết làu bàu: "Đắp cùng một chăn cho ấm."

Chu Thừa Ngọc giả vờ không nghe thấy: "Tôi còn phải đi ngâm chân nữa, chăn trong tủ quần áo đấy, cậu tự lấy đi."

Ngâm chân trước khi ngủ là quy trình dưỡng sinh không thể thiếu mỗi ngày. Cậu theo thói quen của mình điều chỉnh nhiệt độ nước, bỏ vào hai gói thuốc bắc.

Mùi thuốc bắc lan tỏa trong phòng vệ sinh, làn da ngâm trong nước ấm nhanh chóng chuyển sang màu hồng. Chu Thừa Ngọc ngồi trên ghế đẩu vừa ngâm chân vừa nghĩ, nửa đêm tên này chạy đến đây làm gì?

Hai người đã hơn nửa tháng không gặp mặt. Chu Thừa Quyết nhân kỳ nghỉ đông tự đi du lịch, đạp xe trên đường cao tốc Tứ Xuyên Tây Tạng, đến gần khai giảng mới về. Cũng không biết có phải gặp chuyện gì trong chuyến đi không mà tối nay nhìn vẻ mặt hắn không được vui lắm.

Cậu không vội hỏi. Hai người từ nhỏ đã quen biết nhau, thân thiết đến nỗi không thể thân thiết hơn, Chu Thừa Quyết không phải là người giấu được tâm sự, cho dù bây giờ không nói thì qua vài hôm cũng nhịn không được. Sắp khai giảng rồi, hai người học cùng lớp, ngày nào cũng gặp nhau. Đợi một chút là sẽ biết thôi.

Một lát sau, Chu Thừa Quyết cũng vào rửa mặt. Hắn ngâm chân không cầu kỳ như cậu, cởi giày giẫm lên gạch lát nền phòng tắm, cầm vòi hoa sen xối thẳng vào chân, rửa xong lấy khăn lau một cái.

Chu Thừa Ngọc nhìn hắn, đá đôi dép bông của mình qua cho hắn.