Thập Niên 70: Xuyên Thành Pháo Hôi Vợ Trước Chết Yểu Của Nam Chính

Chương 6

Mộc Từ khoanh tay, cô từ tốn đi vòng quanh Lạc Sâm, ánh mắt khinh miệt nhìn hắn, khiến cho Lưu Sâm thoáng chốc bối rối, chưa bao giờ hắn lại thấy mình bối rối, sợ hãi trước cô như vậy. Nhất là khi ánh mắt cô nhìn hắn, như thể hắn là cái gì đó dơ bẩn lắm, khiến cho Lưu Sâm cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu.

"Lạc Sâm, cậu nghĩ cậu là ai, là chúa cứu thế, hay là nhân vật tai to mặt lớn, hoặc là có thể dùng mặt đổi lấy thức ăn. Cậu có cái gì mà có thể tự tin đến nỗi muốn ra lệnh cho tôi. Ở nhà nếu có gương thì tự về lấy mà soi, còn không có thì vẫn còn bãi nướ© ŧıểυ của mình đấy, soi thử xem mình có bao nhiêu phân lượng, mà uy hϊếp tôi". Mộc Từ nhếch miệng, khinh miệt. Đối với cô tên nam chính này đúng là quá tệ, cũng không hiểu tam quan tác giả thế nào, lại xây dựng một tên nam chính ngu xuẩn và tự phụ như vậy chứ.

Trong lúc Lạc Sâm vẫn còn chưa kịp tiếp thu hết những gì Mộc Từ nói, thì cô lại tiếp tục nói thêm vào. "À, thêm nữa, tôi thật sự muốn nói, nếu như cậu không để ý đến tôi, tôi sẽ lại càng thêm vui vẻ đấy. Nhưng mà nếu như nói được thì phải làm được, ai thay đổi chính là phải làm chó". Mộc Từ nói xong, mặc kệ Lạc Sâm có muốn nghe hay không, hắn khó chịu hay muốn làm gì đều mặc kệ. Cô chỉ một lòng muốn tránh xa hắn, nhìn thêm một giây là cô đã thấy hắn ghê tởm.

"Đây đúng là một quyển truyện não tàn mà. Nghĩ sao nguyên chủ lại có thể tiếp nhận một tên hỗn đãn như vậy chứ. Hắn tưởng mình là cái rốn của vũ trụ chắc, còn uy hϊếp cô, không thèm để ý sao, lại càng đúng ý cô". Mộc Từ nghĩ thầm, miệng cô còn không ngừng mắng tên đàn ông ghê tởm đó. Xem ra, cô nên nhanh chóng hủy bỏ hôn sự này mới được.

Mộc Từ nói xong, tức giận vào nhà trước. Cô chào mẹ xong, thì đi thẳng vào phòng. Mẹ Mộc thấy cô không được vui, liền muốn hỏi thử xem là có chuyện gì.

"Mộc Từ, ai dẫm phải đuôi của con rồi. Tại sao lại tức giận như vậy. Nói cho mẹ nghe xem, mẹ sẽ lập tức đi xử lý cho con". Mẹ Mộc cầm theo vá canh đi vào, hỏi cô. Con gái bà trước giờ đều khá dễ chịu, bây giờ lại tức giận như vậy, có phải là bị ức hϊếp hay không. Nếu vậy, bà liền không tha cho kẻ đó. Con gái bà là bảo bối của cả nhà đó, nhất định phải được che chở và bảo vệ thật tốt.