Sau Mười Năm Làm Phản Diện, Tôi Xuyên Về Rồi

Chương 1

Trong một không gian mịt mù trắng xóa, một con gà vàng nhỏ với bảng tên số hiệu 998, đôi mắt đậu đũa mệt mỏi vô thần, đôi cánh có vẻ rất phong cách và nhanh nhẹn kẹp một điếu thuốc điện tử, hít một hơi sâu rồi thở ra một vòng khói, khuôn mặt đầy vẻ mệt mỏi và dùng cánh còn lại lắc lư.

Những ký tự đặc biệt lấp lánh nhanh chóng bay lơ lửng trong thế giới trắng xóa này, trong vòng hai giây đã làm mới được mấy dòng tin nhắn.

Sau khi dịch ra, mã số đó có nghĩa là:

[Chatroom 101: Thề không làm nô ɭệ]

[Tôi thật sự đã chán ngấy rồi! Cái cuộc sống chết tiệt này khi nào mới kết thúc đây?]

[Làm sao vậy 998, có chuyện gì?]

[(/hút thuốc) Sao tôi xui xẻo vậy, lại gặp phải một kí chủ như này!]

[@998, kể chuyện đi!]

[(/ thở dài) Haizz, chuyện này dài dòng lắm…]

Con gà vàng nhỏ vừa vung cánh vừa gõ chữ, khuôn mặt lộ vẻ giận dữ.

Nói đơn giản thì nhiệm vụ mới của nó là củng cố lại một thế giới mới về một Long Ngạo Thiên xuyên qua thành lập, là đô thị tu chân. Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng, nó nhanh chóng phát hiện vấn đề - tên BOSS lớn, người sẽ tra tấn nam chính đến mức tồi tệ nhất, không còn bị kiểm soát bởi cốt truyện nữa.

Thế giới mới này đã bắt đầu lần thứ hai, ở vòng trước, nam chính vừa gặp phản diện là bị gϊếŧ ngay lập tức, cả cặn cũng không sót lại.

Chết tiệt, nam chính mà gặp phản diện là chết, chơi kiểu này thắng kiểu gì?!

998 lo lắng, nó muốn đi tìm nam chính, nhắc nhở cậu đừng có tìm đường chết, nhưng nam chính đã có "bàn tay vàng" rồi, nó không thể kết nối được. Sau khi thử đủ mọi cách, cuối cùng nó lại vô tình kết nối với tên đại ma vương phản diện, suýt nữa bị dọa chết.

Sau một vài tháng giả chết trong ý thức của đại ma vương, 998 bắt đầu thử thăm dò, hình như đại ma vương không nhận ra gì. Dần dần nó càng gan dạ hơn, và cuối cùng lén tấn công đại ma vương, thành công khiến hắn rơi vào trạng thái ngủ say, 998 vui mừng khôn xiết!

Ngay sau đó, nó nhanh chóng kéo một người từ thế giới bên cạnh qua, yêu cầu người đó giả làm đại ma vương. Nó tính toán, chỉ cần để nam chính sống sót mười năm, thế giới này sẽ ổn định!

Đến lúc đó, nam chính muốn làm gì thì làm, đại phản diện muốn gϊếŧ ai thì gϊếŧ, không còn liên quan gì đến nó nữa!

[Ồ!] Nói đến kế hoạch tỉ mỉ hồi trước, 998 phấn khích đến mức ợ một cái.

[Vậy sau đó thì sao?]

[Cuối cùng có đến trọng điểm chưa?]

Nhìn thấy câu hỏi từ đồng nghiệp, khuôn mặt gà vàng méo mó, tiếp theo mỗi chữ nó gõ ra đều dùng hết sức lực:

[Sau đó! Sau đó tôi mới phát hiện, kí chủ này của tôi ——]

[Là đại phản diện của thế giới này, chiến lực cực kỳ mạnh mẽ, muốn làm gì thì làm, đi đường ngang, làm người tốt quá khó, làm phản diện lại quá dễ! Kí chủ chỉ cần đi theo cốt truyện một chút, thỉnh thoảng hành hạ nam chính, khiến anh ta nhận ra "núi cao còn có núi cao hơn", đừng có kiêu ngạo, sống yên ổn mười năm là được.]

Nó nghĩ rằng việc này dễ như ăn bánh. Hơn nữa, nó cũng không phải làm việc không công, làm đủ mười năm, trong cửa hàng điểm tích lũy của nó có rất nhiều thứ có thể đổi được!

Nhưng mà! Nhưng mà! Chủ nhân mà nó kéo về, đến cái việc đơn giản nhất cũng không làm được!

Sau ba ngày ở thế giới này, mỗi lần kí chủ nói chuyện với người hầu quản gia trong nhà, đều phải thêm một câu "Cảm ơn", làm sao cũng không sửa được, nó biết rằng kế hoạch sẽ đi vào ngõ cụt rồi.

Và bây giờ ——

"Tiểu Thống, tôi đã đến tòa nhà dạy học rồi." Ôn Lâm Ngọc đứng trước một tòa nhà cao chọc trời, cố gắng giấu đi sự kinh ngạc và thán phục trong mắt mình.

Điều khiến cậu kinh ngạc và thán phục không phải là tòa nhà dạy học đầy hơi thở cổ xưa, ít nhất cũng đã tồn tại hơn trăm năm, mà là cơ thể này: cậu đã leo lên 999 tầng cầu thang mà không hề thở dốc! Thật lợi hại!