Nhật Ký Nuôi Con Của Hung Thú

Chương 5

“Đồi Thiên Khung không tiếp kẻ thất tín.”

Con chó lưng đen thở dốc, run rẩy đáp: “Vâng… chúng tôi không cố ý mạo phạm, xin ngài nguôi giận…”

Từ trong đại sảnh lại bước ra vài thân ảnh khác. Đi đầu là một thú nhân khoác chiếc áo choàng dài màu đỏ rực, thắt ngang hông một chuỗi hạt đủ màu sắc, trên đầu đội một chiếc mũ tím đậm, gắn vài chiếc lông vũ màu vàng nhạt.

Phía sau hắn là một con sói xám với một mắt đυ.c ngầu, không còn ánh sáng, trên mặt có một vết sẹo kéo dài từ trán đến dưới mắt, thân hình ngang ngửa với con báo răng cưa.

Cuối cùng là một con sư tử đực một sừng. Thân hình khổng lồ của nó với bộ bờm nâu đậm dài đến ngực toát lên khí chất uy nghiêm và vững chãi.

Khi sư vương xuất hiện, tất cả các thú nhân xung quanh đều cúi đầu, đồng thanh:

“Thủ lĩnh.”

Con báo răng cưa buông con chó lưng đen ra, lạnh giọng nói:

“Cút.”

Con chó lưng đen mặc kệ cơn đau trên thân, vội vàng bò dậy, cúi đầu qua loa, cụp đuôi chạy biến, không dám quay đầu lại.

Thú nhân khoác áo hoa sặc sỡ nhìn theo dáng vẻ của nó, bật cười chế nhạo:

“Chỉ có gan như thế mà cũng dám đến một mình ở đồi Thiên Khung.”

Con báo răng cưa nhìn theo bóng dáng đang khuất dần của con chó lưng đen, khinh thường nói:

“Đồ vô dụng.”

“Không cần để ý đến tộc của chúng,” sư vương trầm giọng, “Hội nghị đã kết thúc, ai có việc gì thì tự đi làm đi.”

Con sói xám, từ đầu đến cuối không nói một lời, lập tức quay người rời đi.

Lúc này, thú nhân áo hoa nhìn qua mãng xà và hai con gấu lông bờm đang nửa quỳ trên đất, híp mắt hỏi:

“Thủ lĩnh Lịch, ngài đang làm gì ở đó?”

Giữa các thủ lĩnh, họ cũng sử dụng kính ngữ, đây là quy định của sư vương.

Mãng xà từ tốn trườn tới, bình thản nói:

“Chúng nhặt được một thú con ở phía sau núi, đang định bẩm báo với Sư vương.”

Nó hoàn toàn không đề cập đến chuyện vừa rồi định ăn thịt con non. Con ếch lam phía sau nhảy lon ton theo, lại đưa tay lau mồ hôi trên trán.

“Thú con à?” Báo răng cưa ngẩng đầu, nói:

“Đưa lên đây xem.”

Con gấu lông bờm đứng dậy, tiến lên phía trước, đặt thú con xuống đất, rồi lùi lại vài bước, tiếp tục quỳ gối.

Thú con được đổi sang một môi trường mới, ngơ ngác nhìn xung quanh, khe khẽ kêu: “Ư?”

Mấy bóng dáng khổng lồ tiến lại gần, những cái bóng to lớn phủ kín cơ thể nhỏ bé của nó.

Một con mãng xà ba mắt, một con báo răng cưa, một con sư tử một sừng, và một thú nhân ăn vận kỳ quái.

Thú con bị choáng ngợp bởi cảnh tượng trước mắt. Không rõ vì sợ hãi hay bối rối, nó chỉ ngẩng đầu, lặng lẽ ngồi xổm trên mặt đất.

Sư vương chỉ cần nhìn thoáng qua là nhận ra thú con mang huyết mạch thú nhân, không phải thú vật thông thường. Nó lập tức ra lệnh cho một thú nhân gọi con sói xám vừa rời đi quay lại.

Không tình nguyện chút nào, con sói xám cuối cùng cũng bước vào. Trong không gian chật chội, giờ đây lại thêm một con mãnh thú chen vào.

Sư vương quan sát toàn thân thú con. Ngài từng thấy qua không ít giống loài thú nhân, nhưng vẫn không thể nhận ra con non này thuộc bộ tộc nào.

Vì nó được tìm thấy trong phạm vi đồi Thiên Khung, Sư vương cất tiếng hỏi:

“Thuộc bộ tộc nào?”