Dụ Sanh cúi đầu, vẻ mặt vẫn giữ bình tĩnh.
Hồi nhỏ, vì ba mẹ bận rộn công việc, phần lớn thời gian cô đều ở bên ông bà ngoại. Cả đời ông ngoại đã gắn bó với nghề làm đàn, ngày ngày cô đều thấy ông miệt mài đào rãnh bụng đàn, trát lớp sơn lót trong khu vườn lớn.
Sống trong môi trường ấy từ bé, cô dần dần nảy sinh tình yêu với công việc này.
Đã có lúc, cô từng nghĩ mình sẽ gắn bó cả đời với Vân Cầm Đường, học nghề cùng ông ngoại.
Nhưng giờ đây, cô bình tĩnh đáp:
“Con muốn thử tự làm. Đầu năm nay con đã đến Đồng Thành học hỏi. Ở đó có rất nhiều phòng làm việc độc lập, và con cảm thấy con cũng có thể làm được.”
Thẩm Phàm thở dài:
“Ngay cả cậu của con cũng muốn con kế thừa sự nghiệp của ông ngoại.”
“Mẹ!” Dụ Sanh nhẹ nhàng ngắt lời bà, giọng hạ thấp xuống, mang theo sự chân thành:
“Mẹ, hãy tin con. Con tin rằng bản thân cũng có thể làm được.”
Mỗi khi đề cập đến vấn đề này, bầu không khí trong nhà lại trở nên ngột ngạt.
Thẩm Phàm hiểu rằng, trong chuyện này bà không thể thắng được con gái. Vì vậy, bà chuyển hướng hỏi thêm về phòng làm việc.
“Địa điểm phòng làm việc ở đâu?”
“Ở ngõ Tảo Lâm, gần Đại học Minh.”
“Khá gần đấy. Con đã ký hợp đồng chưa?”
“Chưa ạ.”
“Vậy được. Khi nào ký hợp đồng, ba mẹ sẽ đi cùng con.”
“Không cần đâu mẹ...”
Dụ Sanh đã tốt nghiệp ba năm, nhưng cha mẹ vẫn luôn xem cô như một đứa trẻ nhỏ.
Thẩm Phàm thì lại rất kiên quyết, khiến Dụ Sanh không thể từ chối thẳng. Cô đành gửi ánh mắt cầu cứu về phía cha mình, Dụ Khang Nham.
Từ trước đến nay, Dụ Khang Nham luôn ủng hộ các quyết định của vợ.
Nhưng hôm nay, ông không đứng về phía vợ.
Vốn dĩ, nãy giờ ông chỉ im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện của hai mẹ con. Trong mắt ông, việc Dụ Sanh có suy nghĩ riêng và muốn tự lập là điều đáng mừng. Bởi con cái trưởng thành, sớm muộn cũng phải tự đứng trên đôi chân của mình.
Dụ Khang Nham lên tiếng thuyết phục:
“Ba là luật sư, có thể giúp con kiểm tra hợp đồng. Trên thị trường có nhiều môi giới đen, hợp đồng thuê cũng có thể tồn tại những lỗ hổng mà con chưa nghĩ đến. Ba mẹ chỉ lo con bị lừa thôi.”
Cha mẹ thay phiên nhau khuyên nhủ, khiến Dụ Sanh không thể tiếp tục từ chối.
Cô có chút áy náy. Dụ Khang Nham là luật sư đối tác của một hãng luật danh tiếng, nằm trong top đầu các chuyên gia pháp lý về kinh tế của Minh Thành, chuyên xử lý các vụ án lớn. Vậy mà bây giờ, ông lại phải chạy đôn đáo chỉ vì chuyện thuê phòng làm việc của cô.
Hiểu được rằng cha mẹ làm vậy cũng vì yêu thương và quan tâm mình, cô đành đồng ý.