5.
"Phụt.”
Ti Triệt vốn đang vắt chéo chân thanh lịch uống nước lập tức phun ra, luống cuống tay chân lấy khăn lau: “Vậy, vậy có ổn không?"
Anh cố đè khoé miệng nhếch cao xuống, biểu cảm bình tĩnh thong dong, nhưng đôi tai đỏ bừng đã bán đứng anh.
"Được mà được mà, kể cho anh nghe một bất ngờ nè…" Nói xong, tôi ghé sát vào.
"Là gì?"
"Anh tôi cũng tham gia nữa! Thế nào, vui hông?"
Văn phòng im lìm như cket.
Trong ánh nhìn chằm chằm của tôi, khoé miệng Ti Triệt giật dữ dội.
Thấy chưa thấy chưa, vui đến mức không biết phản ứng thế nào rồi kìa, nghĩ đến chuyện gì đó, tôi bước lui hai bước, quan sát anh từ đầu đến chân.
"Nhìn gì thế?" Ti Triệt mất tự nhiên kéo cà vạt.
"Sếp, mọi ngày anh có tập gym không? Dáng người thế nào?" Tôi nghiêm túc hỏi.
Ti Triệt xấu hổ dời mắt, giọng điệu có chút gượng gạo: "Cũng tàm tạm, không phải xuất sắc, nhưng tám múi cơ bụng, cơ ngực, cơ răng trước, cơ bả vai đều có cả…”
Mắt tôi sáng lên, lắc mạnh vai anh: "Ngon cơm! Vậy tối nhớ thể hiện cho tốt nha! Cố lên!"
Ti Triệt ngẩn người, nhìn chằm chằm vào tôi, một giây, hai giây, ba giây, sắp đến ba giây, mặt và cổ anh đều đỏ bừng.
Anh nhìn tôi đầy khó tin: "Làm thế thật hả? Có nhanh quá không em?"
"Không nhanh không nhanh, có nhiều thứ phải thử trước một chút, không thử thì sao biết được hay không? Anh thấy đúng không?”
Đàn ông đều là sinh vật ăn bằng mắt, huống hồ bình thường anh tôi cũng có hứng thú với tập gym, nếu muốn theo đuổi anh ấy thì phải đúng gu.
Bây giờ anh ấy không có cảm xúc gì với Ti Triệt, nhưng lỡ như sau khi nhìn thấy hình thể của Ti Triệt, bỗng dưng rung động thì sao?
Nếu đến mức đó rồi mà vẫn không có tác dụng thì tôi cũng lực bất tòng tâm.
Chẳng ngờ Ti Triệt phản ứng rất mạnh, vẻ mặt u ám nhìn tôi: "Nhất định đêm nay tôi sẽ cố gắng, đến lúc đó em sẽ biết được hay không.”
Đêm đó, chúng tôi quây quần bên nhau.
Vì rất vui, còn có men say trong người, miệng anh tôi như cái loa, nói ra không ít chuyện cũ.
Trong đó có khá nhiều chuyện thời cấp ba của bọn họ.
Ví dụ như cậu học sinh ba tốt Ti Triệt này, ấy thế mà đã ngang nhiên cãi tay đôi với giáo viên!
Nguyên nhân là vì trên đường đi học anh đã cứu một chú mèo con lang thang, giấu trong cặp, sau đó bị giáo viên phát hiện, lấy lí do ảnh hưởng học hành, nhân lúc Ti Triệt không ở đó đã tự ý vứt mèo con vào thùng rác, nếu không phải phát hiện kịp thời thì có lẽ mèo con đã chết cóng rồi.
Ti Triệt biết chuyện liền vọt tới văn phòng, đủ thùng rác xuống đầu giáo viên đầu trọc đó, nghe nói lúc đó còn tới tai hiệu trưởng nữa.
Nghe xong, tôi vô thức ngước mắt nhìn người ngồi đối diện, không ngờ anh cũng có chiến tích như thế.
Lúc này Ti Triệt mặc bộ đồ màu trắng, sợi tóc mềm mại rủ xuống trán, lúc nói chuyện trong đôi mắt đào hoa có ý cười, khác biệt một trời một vực với dáng vẻ áo vest giày da lạnh lùng khó gần thường ngày.
Bỗng dưng chúng tôi chạm mắt nhau, nhịp tim bất giác tăng nhanh, tôi vội dời mắt, nhấp một ngụm rượu.
Nhớ ra chuyện gì đó, anh tôi chợt ngẩng đầu lên, miệng cười vô sỉ
Toang rồi, sao thấy bất an quá.
Tay anh ấy đập lên vai Ti Triệt, sau đó chủ vào tôi: "Còn nhỏ em tớ nữa, lúc học tiểu học từng rớt xuống hố phân vì cứu một con mèo đen bị chó hù trèo lên cây. Cậu xem, ba chúng ta đều thích mèo như thế, có phải duyên phận không?" Nói xong, anh tôi cười ha ha, nâng chén uống cạn.
Tôi nghiến răng, ngoài cười mà trong lòng không cười, nhìn anh ấy: “Trí nhớ của anh còn tốt ghê."
Anh tôi nấc cụt: "Đương nhiên rồi, chuyện mất mặt từ bé đến lớn của em anh đều nhớ rất rõ…”
Nói được một nửa, anh ấy say ngoắc cần câu, gục xuống bàn nằm ngáy o o.
Động tác của anh khiến ly rượu bên cạnh đổ ra bàn, rượu chảy xuống người Ti Triệt.
Ti Triệt hài lòng nhìn ông anh say bí tí của tôi, sau đó đứng dậy, nhìn tôi đầy thâm ý: "Cuối cùng cũng chuốc say được cậu ta, đến đây, tôi chờ em.”
Nói xong, tai anh đỏ lên. xoay người bước vào phòng tắm.
Tôi: ???
6.
Khoan, "chờ tôi” là có ý gì?
Còn nữa, anh ấy cố ý chuốc say anh tôi? Bảo sao lúc ăn cơm anh ấy liên tục rót rượu.
Nhưng tại sao lại làm thế? Chuốc say anh tôi cũng đâu giúp ích gì cho kế hoạch tối nay…
Chợt bừng tỉnh, một ý nghĩ đáng sợ lóe lên trong đầu tôi.
Chẳng lẽ…
Cửa phòng tắm bỗng mở ra, cắt đứt mạch suy nghĩ của tôi.
Ngẩng đầu, cảnh tượng khiến người nhìn đỏ mặt đập vào mắt tôi, giờ phút này Ti Triệt cởi trần, dựa vào cửa, dáng vẻ lười biếng.
Tuy đạo đức và lý trí bảo tôi đừng nhìn, nhưng đôi mắt vẫn bất giác liếc qua.
Oa, anh ấy không nói dối.
Cơ bụng, cơ ngực, cơ răng trước, cơ bả vai…Chỗ nào cũng đồ sộ, hơn nữa tỉ lệ cơ thể hoàn mỹ và dàn da gần như không có khuyết điểm kia, cả người anh như một tác phẩm nghệ thuật điêu khắc tinh xảo.
Quả thật…khiến người ta khó mà kìm lòng được.
Cảm nhận được cơ thể râm ran, tôi nhéo đùi mình, lập tức dời mắt, tự nói bản thân phải tỉnh táo.
"Không phải em nói muốn thử trước sao?"
Ti Triệt mỉm cười, bước đến trước mặt tôi, nắm tay tôi sờ lên cơ bụng anh, giọng khàn khàn, mị hoặc như yêu tinh: "Sao nào, tạm được chứ?"
Cả người tôi run rẩy, ngay lúc ngón tay tôi sắp chạm vào người anh, tôi bối rối rút tay về.
Vậy ra vốn dĩ người anh ấy thích không phải anh tôi Mà là tôi!!
Bỏ công bỏ sức như thế, kết quả là tự hiến cả bản thân vào!
"Sếp, tôi không có ý đó, tôi thấy hình như anh hiểu lầm rồi!"
Mặt tôi bốc khói, bối rối đứng dậy, muốn cách xa anh chút.
Đúng lúc này, tiếng mèo cả và mèo út ở bên ngoài vang lên: "Meo meo meo!”
“Thằng út mắc ghét, mài to gan gớm nhỉ? Có tin chị ngồi bẹp mặt mài không?”
"Meo ngao meo ngao!"
“Đã nói là chị chơi một ngày em chơi một ngày rồi mà, dù hôm nay có nói thế nào thì em cũng hông nhường đâu!”
Cứ thế, hai bóng đen lao vụt tới bên chân tôi, nhất là cân nặng của mèo cả, lúc lao trúng tôi liền lảo đảo, ngã xuống đất, Ti Triệt biến sắc, lập tức vươn tay cho tôi.
Mọi người đều biết, người đang ngã xuống sẽ vịn đại vào thứ gì đó ở gần mình, không biết sao khứa Ti Triệt này thân trên chẳng mặc gì cả, vậy nên tôi đã bất cẩn…tụt quần anh xuống.
Phòng khách yên tĩnh cket người.
Sau nửa ngày, mặt Ti Triệt đỏ bừng, trái cổ lên xuống, hàng mi dài rũ xuống: "Thì ra em thích vào thẳng vấn đề…”
Tôi: !!!
Thẳng cái con khỉ á…
Tôi lập tức đứng dậy, nhanh chóng mặc quần lại giúp anh, cả quá trình không dám nhìn bộ phận kia tí nào.
"Sếp, tôi thấy chúng ta cần nói chuyện đàng hoàng!"
Nếu không nói chuyện thì sẽ to chuyện mất.
Năm phút sau.
Ti Triệt tức đến bật cười: "Nghĩa là, từ đầu đến giờ, em vẫn luôn cho rằng tôi thích anh trai em?"
Anh đứng dậy, mặc lại bộ đồ dính rượu, xoay lưng về phía tôi: "Vậy nên, trước giờ em chưa từng thích tôi, đúng không?”
Nhìn bóng lưng cô đơn của anh, tôi mím môi, có chút bối rối.
Không thấy tôi trả lời, Ti Triệt cười tự giễu: “Xin lỗi, do tôi tự mình đa tình.”
Nói xong, anh nhanh chóng rời đi, tiếng đóng cửa đánh thức tôi.
Rõ ràng đã giải thích rõ hiểu lầm, nhưng không hiểu tại sao trong lòng cảm thấy trống vắng.
"Meo~"
“Sen ơi xin lỗi nha, tụi tui lại gây chuyện rồi.”
Bên chân, mèo cả xòe móng vuốt béo ú lay ống quần tôi.
"Meo meo~”
“Đừng buồn, cho chị đồ chơi nè.”
Mèo út nhảy lên ghế sô pha, tha đồ chơi đầy nước dãi đến trước mặt tôi, sau đó dụi vào mu bàn tay tôi.
"Meo ngao~"
“Em cảm thấy, hình như chị thích anh ấy.”
Lúc này, mèo kế quan sát từ nãy đến giờ chợt mở miệng, nằm trên nhà cây cho mèo, liếʍ móng vuốt đầy thanh lịch.
Nghe vậy, tôi nao nao. Thích ư? Tôi thích Ti Triệt ư?
Sao có thể?!