Xuyên Thành Alpha Cặn Bã Trong Truyện Mang Thai Bỏ Trốn

Chương 1

Năm Thần Long thứ mười một triều Nam Tần, kinh thành Thượng Đô bị phủ kín bởi trận tuyết đầu mùa. Biết bao văn nhân tài tử, phong lưu nhã sĩ đã lưu lại tác phẩm của mình. Có người nhờ đó mà một bước thành danh, cũng có kẻ thân bại danh liệt.

Tuy nhiên, trong giới thượng lưu của triều đình Nam Tần, câu chuyện được bàn tán sôi nổi nhất chính là về Cửu hoàng nữ Sở Tương Vương và vương phi của nàng – Thẩm Lưu Niên.

Chuyện thị phi trong hoàng tộc xưa nay luôn là tâm điểm của mọi sự chú ý, và cuộc tranh đoạt ngôi vị thái nữ lại càng khiến quan viên trong triều không thể làm ngơ.

Sở Tương Vương – Vân Thừa Hoài, vốn là đích nữ thứ hai của tiên hoàng hậu, mang dòng máu chính thống cao quý nhất. Thế nhưng, nàng lại bị loại khỏi cuộc tranh đoạt ngôi vị từ rất sớm.

Nguyên nhân chính là vì nàng đã cưới Thẩm Lưu Niên, một nữ tử xuất thân từ gia đình thương nhân. Với quy tắc bất thành văn của Nam Tần, vương phi của hoàng nữ có thể là nữ tử bình dân hoặc gia đình nhỏ, nhưng tuyệt đối không được là người xuất thân từ giới thương nhân.

Dù Thẩm Lưu Niên là con gái của một thương nhân giàu có nắm giữ mười tám mỏ khoáng sản, thì trong mắt triều đình, thương nhân vẫn mãi là thương nhân. Dẫu giàu có đến đâu cũng không thể thay đổi bản chất này.

Chính vì vậy, việc Vân Thừa Hoài cưới một nữ thương nhân đã định trước nàng sẽ không bao giờ có cơ hội tranh đoạt ngôi vị.

Từ một ứng cử viên sáng giá cho ngôi vị thái nữ, giờ đây nàng hoàn toàn bị loại bỏ. Điều này không khỏi khiến người đời thở dài tiếc nuối.

Nhưng không ai biết rằng, lúc này Vân Thừa Hoài đã bị thay thế bởi linh hồn của một nữ sinh viên khoa luật đến từ hiện đại.

Vừa tỉnh dậy, Vân Thừa Hoài đã mở mắt nhìn lên màn trướng trên giường, ánh mắt tràn ngập sự kinh ngạc.

Nàng xuyên không rồi!

Nàng không thể tin được rằng, chỉ vì bị cảm cúm và sốt cao, mà khi tỉnh lại đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết cổ đại với thiết lập ABO. Trong thế giới này, chỉ có nữ giới, nhưng được chia thành ba loại: Alpha (Càn Nguyên), Omega (Khôn Trạch), và Beta (Hòa Nguyên).

Alpha có thể kết hợp với Omega hoặc Beta để sinh con, còn Beta kết hợp với nhau thì phải cần thánh thủy để sinh con.

Nàng xuyên vào thân thể của một người trùng tên trùng họ với mình – Sở Tương Vương, Cửu hoàng nữ của Nam Tần. Đây là một nhân vật phản diện độc ác trong truyện, là bia đỡ đạn với kết cục thê thảm, và chỉ tồn tại để làm bàn đạp cho nữ chính.

Nguyên chủ của nàng là đích nữ của hoàng hậu Nam Tần, địa vị vô cùng cao quý, nhưng lại không ngừng tự chuốc lấy tai họa.

Thái nữ đương triều mắc bệnh nặng, bất cứ lúc nào cũng có thể qua đời. Trong tình cảnh này, các hoàng nữ đều ôm tham vọng tranh đoạt ngôi vị. Nguyên chủ của nàng, với thân phận là đích hoàng nữ, tự nhiên trở thành ứng cử viên sáng giá.

Nàng tự cho rằng, nếu thái nữ qua đời, bản thân sẽ là người duy nhất đủ tư cách kế thừa ngôi vị. Thế nhưng, hoàng đế lại ban hôn cho nàng với một nữ thương nhân.

Điều này đồng nghĩa với việc nàng bị loại khỏi danh sách kế vị.

Một hoàng nữ đầy tham vọng nhưng mất đi tư cách kế thừa, đối với nguyên chủ mà nói, đây là một cú sốc lớn.

Nguyên chủ không dám trút giận lên hoàng đế, nên đã đổ hết mọi tội lỗi lên đầu nữ chính Thẩm Lưu Niên. Hai người thành thân chưa đầy nửa năm, mà nguyên chủ đã không ngừng hành hạ, đánh đập.

Ngay cả khi nữ chính mang thai, nàng ta cũng chỉ nhận được sự ngược đãi ngày càng nghiêm trọng hơn từ nguyên chủ.

Nữ chính đành phải liên kết với Thái nữ của Bắc Tề để trốn khỏi Nam Tần, dẫn đến việc mẹ của nữ chính, cũng chính là chủ nhân của mười tám mỏ khoáng sản, hoàn toàn đứng về phe Bắc Tề.

Nguyên chủ vì thế bị giam cầm suốt mười năm. Nhiều năm sau, khi được thả ra, người đầu tiên nàng gặp lại chính là Thẩm Lưu Niên trong bộ giáp sáng loáng.

Thẩm Lưu Niên không thèm để ý đến nguyên chủ, chỉ ra lệnh không cho nàng ăn uống. Chỉ sau vài ngày, nguyên chủ đã chết đói trong vương phủ.

Nghĩ đến kết cục của nguyên chủ, Vân Thừa Hoài không khỏi ôm lấy thân thể gầy yếu của mình.

Hiện tại nàng đã xuyên sách, thay thế nhân vật phản diện độc ác trong tiểu thuyết. Những gì nguyên chủ đã làm, tự nhiên sẽ được tính hết lên người nàng.

Vậy thì, kết cục của nguyên chủ cũng sẽ trở thành kết cục của nàng.

Dựa vào ký ức của nguyên chủ, Vân Thừa Hoài nhanh chóng nắm bắt được tình hình.

Nếu nàng không muốn mất đi tự do, không muốn chết đói trong vương phủ, thì nhất định phải thay đổi ấn tượng của nữ chính về nguyên chủ, thậm chí là thay đổi cách nhìn của mọi người về nguyên chủ.

Nguyên chủ dựa vào dòng máu cao quý của mình mà kiêu căng ngạo mạn, không coi ai ra gì, bất kính với kế hậu, bất kính với triều thần, tự cao tự đại và lòng dạ hẹp hòi.