Hormone Không Nói Dối

Chương 57

Không phải chứ, anh Giang, anh bị nhập à? Anh không phải là chàng trai lạnh lùng giả tạo sao?

Này! Một alpha cao 1m9 dù có sủa hay làm nũng thế nào cũng không thể biến thành một chú cún con dễ thương được.

Không sao chứ, mấy ngày không được chơi điện thoại, anh phát điên rồi à?

Hai người quản lý kia cũng vậy, giật mình đến mức không kìm được biểu cảm, vẻ mặt rất khó tả.

Sau đó, họ tự cho là mình rất khéo léo, cười cười, một người nói: "Quả nhiên là Giang Văn, gần đây lại đi học thêm lớp nào à?"

Người kia cố gắng hết sức vận dụng khiếu hài hước của mình để tiếp lời: "Đúng đúng! Học sủa chó cũng giống thật đến vậy, đúng là quá nỗ lực, xứng đáng là tấm gương của ngành!"

Không biết là họ đang khen hay đang mỉa mai nữa.

Giang Văn còn khiêm tốn cười cười, khách sáo nói không có không có.

Khuôn mặt điển trai đó nở nụ cười giả tạo, Lâm Thời Kiến cũng không thấy khó coi, chỉ là trong lòng không thoải mái, bởi vì Giang Văn từ cấp ba đến đại học đều là người thẳng thắn, không thích vòng vo.

Đến bây giờ cũng đã học được cách cư xử khéo léo rồi.

Hơn nữa lời này nghe không ra là khen hay chê, Lâm Thời Kiến mặc định là chê, kiểu mà muốn lật bàn ấy.

Lâm Thời Kiến: "..."

Chẳng trách có thể dẫn dắt hai alpha dám hôn nhau say đắm trong buổi lễ khai máy, quản lý của họ cũng thật trừu tượng.

Không biết nói thì đừng nói.

Hai người này bị Lâm Thời Kiến nhìn với vẻ mặt vô cảm, họ im lặng cúi đầu, sau đó ngoan ngoãn ngậm miệng.

Rõ ràng, họ cũng phát hiện ra trò đùa này chẳng buồn cười chút nào.

Hơn nữa bây giờ Lâm Thời Kiến chính là ông nội của họ.

Bảo họ đi hướng Đông họ tuyệt đối không dám đi hướng Tây.

Sao lại không chứ?

Sáng sớm nhận được ảnh chụp HD nghệ sĩ alpha nổi tiếng nhà mình và đối thủ hôn nhau say đắm, còn tặng kèm một đoạn video ngắn, đúng là nóng mặt.

Sợ đến mức suýt nữa làm rơi điện thoại vào bồn rửa mặt, tim muốn nhảy ra ngoài.

Không nói gì khác, mấy người quản lý này còn quan tâm đến sự nghiệp của nghệ sĩ hơn cả chính bản thân họ.

May mà Lâm Thời Kiến có gửi những thứ này cho Thiệu Dật, nếu không cậu ấy xóa hết, không thể uy hϊếp được ai, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.

Cậu là người không chịu thiệt thòi nhất.

Giang Văn có giọng nói rất hay, nếu không thì ngoài fan ra, cũng sẽ không có nhiều người qua đường mua vé xem concert của anh.

Âm sắc mang chút lười biếng tùy ý, khàn khàn vừa đủ, chất giọng giống như máy hát đĩa than.

Nhưng ngữ điệu và biểu cảm lại rất nghiêm túc, alpha này vô tình lộ ra vẻ trêu chọc.

Nhưng Lâm Thời Kiến không phải kiểu người nghĩ nhiều, bởi vì cậu cảm thấy Giang Văn diễn xuất trước mặt cậu là dở nhất, ngay cả nụ cười cơ bản nhất cũng hay bị đơ.

Trông cứ như mặt người chết, nhìn rất khó chịu.

Hơn nữa chắc hẳn Giang Văn xếp cậu và Thời Phong vào cùng một loại, là người rất thân quen, nên mới hay để lộ ra tính cách trước kia.

Lâm Thời Kiến lạnh lùng, giọng điệu thiếu kiên nhẫn sai bảo quản lý của Trác Hàm Úc và Lạc Tư Nguyên: "Chuyện này nói sau, hai người đi làm việc của mình trước đi."

Giọng điệu này giống như hoàng đế ban lệnh, nhưng không hiểu sao Lâm Thời Kiến lại có ma lực khiến hai người quản lý kia cung kính chào tạm biệt Lâm Thời Kiến, nói rằng có thời gian sẽ tiếp tục trò chuyện.

Ai mà không biết còn tưởng hai người họ là quản lý của Lâm Thời Kiến chứ.